Đấu Tranh Với Bệnh Tật - Chương 2
Chương 2: Tin dữ
Kết quả xét nghiệm máu cho thấy Minh mắc phải một căn bệnh hiếm gặp và hiểm nghèo, một loại ung thư máu. Bác sĩ thông báo rằng anh cần phải bắt đầu điều trị ngay lập tức. Tin dữ này như sét đánh ngang tai, khiến Minh và gia đình rơi vào tuyệt vọng.
Minh ngồi trong phòng khám của bác sĩ Hoàng, cảm giác hồi hộp và lo lắng. Bên cạnh anh là mẹ anh, bà Mai, gương mặt lo lắng không kém. Bác sĩ Hoàng mở tập hồ sơ kết quả xét nghiệm và nhìn Minh với ánh mắt đầy cảm thông.
“Bác sĩ, kết quả thế nào ạ?” Minh hỏi, giọng run run.
Bác sĩ Hoàng thở dài, rồi chậm rãi nói, “Minh, tôi rất tiếc phải
“Bác sĩ, kết quả thế nào ạ?” Minh hỏi, giọng run run.
Bác sĩ Hoàng thở dài, rồi chậm rãi nói, “Minh, tôi rất tiếc phải thông báo rằng kết quả xét nghiệm cho thấy cậu mắc phải một loại ung thư máu hiếm gặp, có tên là bệnh bạch cầu cấp dòng tủy.”
Minh cảm thấy như đất trời sụp đổ dưới chân mình. Anh không thể tin vào tai mình. “Ung thư máu… làm sao có thể như vậy được? Tôi còn trẻ mà…”
Bà Mai, mẹ Minh, bật khóc nức nở. “Bác sĩ, con tôi sẽ ra sao? Có cách nào chữa trị không?”
Bác sĩ Hoàng đặt tay lên vai bà Mai, cố gắng an ủi. “Chúng ta sẽ bắt đầu điều trị ngay lập tức. Cơ hội kiểm soát bệnh sẽ cao hơn nếu chúng ta hành động sớm. Minh sẽ phải trải qua các đợt hóa trị liệu và có thể cả xạ trị nữa.”
Minh hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế nước mắt. “Bác sĩ, tôi phải làm gì để bắt đầu điều trị?”
“Chúng tôi sẽ lập tức sắp xếp để cậu nhập viện và bắt đầu hóa trị liệu. Cậu cần phải chuẩn bị tinh thần và sức khỏe để đối mặt với quá trình điều trị dài và gian nan,” bác sĩ Hoàng giải thích.
Bà Mai nắm chặt tay Minh, nước mắt chảy dài trên má. “Minh, mẹ sẽ ở bên con. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả.”
Minh nhìn mẹ, lòng đầy quyết tâm. “Con sẽ không bỏ cuộc, mẹ à. Con sẽ chiến đấu đến cùng.”
Trong những ngày tiếp theo, Minh nhập viện và bắt đầu quá trình điều trị. Anh nằm trên giường bệnh, xung quanh là các thiết bị y tế và thuốc men. Những cơn đau và mệt mỏi làm Minh kiệt sức, nhưng anh luôn giữ vững niềm tin và ý chí.
Một buổi tối, Minh trò chuyện với bác sĩ Hoàng trong phòng bệnh.
“Bác sĩ, điều trị sẽ kéo dài bao lâu?” Minh hỏi, giọng mệt mỏi nhưng kiên cường.
“Điều đó phụ thuộc vào cơ thể cậu phản ứng như thế nào với thuốc. Nhưng cậu phải chuẩn bị cho một hành trình dài và khó khăn. Điều quan trọng là không được từ bỏ hy vọng,” bác sĩ Hoàng đáp.
Minh gật đầu. “Tôi hiểu. Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Bác sĩ Hoàng mỉm cười động viên. “Tôi tin cậu sẽ làm được, Minh. Cậu là một người mạnh mẽ.”
Với sự kiên cường và sự ủng hộ từ gia đình, Minh bắt đầu hành trình đầy gian nan đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo. Dù khó khăn, anh luôn giữ vững niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn, quyết tâm không bỏ cuộc trước bất kỳ thử thách nào.