Đấu Tranh Với Bệnh Tật - Chương 3
Chương 3: Quyết định chiến đấu
Dù sợ hãi và lo lắng, Minh quyết định không bỏ cuộc. Anh chọn đối mặt với căn bệnh bằng sự kiên cường và quyết tâm. Gia đình và bạn bè luôn ở bên anh, tạo động lực cho anh trong những ngày tháng khó khăn.
Trong phòng bệnh, Minh nằm trên giường, nhìn ra cửa sổ. Bên ngoài, ánh nắng chiếu rọi, tạo nên một khung cảnh yên bình, trái ngược với cơn bão đang cuộn trào trong lòng anh. Mẹ anh, bà Mai, ngồi bên cạnh, ánh mắt lo lắng và đầy tình thương.
“Minh, con cảm thấy thế nào rồi?” bà Mai hỏi, giọng nhẹ nhàng.
“Con ổn, mẹ à,” Minh trả lời, cố gắng giữ vững tinh thần. “Nhưng con thấy sợ… Sợ không thể vượt qua được.”
Bà Mai nắm chặt tay Minh. “Con à, mẹ và cả gia đình sẽ luôn ở bên con. Con không đơn độc đâu.”
Cửa phòng bệnh mở ra, bạn thân của Minh, Hoàng, bước vào với một bó hoa tươi thắm. “Minh, mình đến thăm cậu đây. Cố gắng lên nhé, cậu không được bỏ cuộc đâu.”
Minh mỉm cười, cảm động trước tình cảm của bạn bè. “Cảm ơn cậu, Hoàng. Mình sẽ cố gắng.”
Hoàng đặt bó hoa lên bàn, rồi ngồi xuống cạnh Minh. “Mình biết cậu mạnh mẽ mà. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn rồi, lần này cũng sẽ không ngoại lệ.”
Minh gật đầu, lòng quyết tâm dâng trào. “Đúng vậy. Mình sẽ không để bệnh tật đánh bại.”
Vào buổi tối, Minh ngồi nói chuyện với bố mình, ông Nam, trong căn phòng ấm cúng của bệnh viện.
“Bố, con đã suy nghĩ nhiều. Con sẽ chiến đấu đến cùng,” Minh nói, giọng chắc chắn.
Ông Nam gật đầu, ánh mắt tự hào. “Bố tin ở con, Minh. Con là người có ý chí mạnh mẽ. Cả gia đình sẽ luôn ở bên con.”
“Con muốn cảm ơn bố mẹ và mọi người đã luôn bên cạnh con. Điều đó làm con cảm thấy không còn sợ hãi nữa,” Minh nói, cảm động.
“Bố mẹ sẽ luôn ở đây vì con. Con chỉ cần tập trung vào việc điều trị và giữ vững niềm tin,” ông Nam động viên.
Những ngày sau đó, Minh bắt đầu liệu trình hóa trị liệu đầu tiên. Những cơn đau và mệt mỏi khiến anh kiệt sức, nhưng mỗi khi cảm thấy muốn buông xuôi, anh lại nhớ đến lời động viên của gia đình và bạn bè.
Một buổi tối, Minh trò chuyện với bác sĩ Hoàng trong phòng bệnh.
“Bác sĩ, tôi sẽ phải điều trị trong bao lâu?” Minh hỏi, giọng mệt mỏi nhưng kiên cường.
“Điều đó phụ thuộc vào cơ thể cậu phản ứng như thế nào với thuốc. Nhưng cậu phải chuẩn bị cho một hành trình dài và khó khăn. Điều quan trọng là không được từ bỏ hy vọng,” bác sĩ Hoàng đáp.
Minh gật đầu. “Tôi hiểu. Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Bác sĩ Hoàng mỉm cười động viên. “Tôi tin cậu sẽ làm được, Minh. Cậu là một người mạnh mẽ.”
Với sự kiên cường và sự ủng hộ từ gia đình, Minh bắt đầu hành trình đầy gian nan đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo. Dù khó khăn, anh luôn giữ vững niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn, quyết tâm không bỏ cuộc trước bất kỳ thử thách nào.