Đêm Không Trăng - Chương 1
Chương 1: Từ Thế Giới Hiện Đại Đến Thời Đường
Tiểu Bảo đứng trước tòa án, ánh đèn chói lọi chiếu xuống khuôn mặt anh. Mồ hôi lấm tấm trên trán, anh hít sâu và nói với giọng chắc nịch, “Thưa quý tòa, bằng chứng không thể chối cãi cho thấy bị cáo không có mặt tại hiện trường vào thời điểm vụ án xảy ra.” Khán phòng im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía anh.
Tuy nhiên, cơn bão bên ngoài càng lúc càng dữ dội. Tiếng sấm vang rền như những tiếng trống thúc giục. Bất chợt, một tia chớp lóe lên, rạch ngang bầu trời, chiếu sáng cả khán phòng. Tiểu Bảo chớp mắt một cái, và trước khi anh kịp nhận ra điều gì đang xảy ra, một luồng ánh sáng mạnh mẽ cuốn lấy anh.
Khi mở mắt ra, Tiểu Bảo thấy mình đang nằm trên mặt đất lạnh lẽo. Xung quanh là những ngôi nhà cổ với mái ngói cong và đường phố nhỏ hẹp. Không khí ngập tràn hương thơm của thức ăn và âm thanh rộn ràng của những người bán hàng. “Mình ở đâu?” anh tự hỏi, lúng túng đứng dậy.
“Ngươi là ai?” Một giọng nói từ phía sau vang lên. Tiểu Bảo quay lại, thấy một người đàn ông trung niên, mặc trang phục cổ trang, ánh mắt nghi ngờ nhìn anh.
“Xin chào! Tôi là Tiểu Bảo,” anh nói, nỗ lực trấn tĩnh. “Tôi… tôi vừa bị đánh thức bởi một cơn bão lớn.”
Người đàn ông cau mày, “Cơn bão? Chúng ta đang ở trong thành phố Trường An, thời Đường. Ngươi không biết sao?”
“Thời Đường? Không thể nào!” Tiểu Bảo thốt lên, cảm giác như mọi thứ đều hỗn loạn. “Có thể tôi đã xuyên không…?”
“Ngươi đang nói gì vậy?” Người đàn ông nhìn anh với vẻ khó hiểu.
Tiểu Bảo cố gắng nắm bắt tình hình. “Tôi là một luật sư,” anh giải thích. “Tôi có thể giúp đỡ nếu có vụ án nào đó đang cần giải quyết.”
Người đàn ông gật đầu, “Tốt! Ta là Trương Vũ, một điều tra viên. Hiện tại, thành phố này đang gặp phải một vấn đề nghiêm trọng. Có nhiều vụ cướp và án mạng xảy ra vào những đêm không trăng. Chúng ta cần một người như ngươi.”
“Cướp và án mạng? Nghe có vẻ nghiêm trọng,” Tiểu Bảo đáp, ánh mắt trở nên nghiêm túc. “Hãy cho tôi biết thêm chi tiết.”
Trương Vũ dẫn Tiểu Bảo đến một ngôi nhà gỗ cũ, nơi có những người dân đang tụ tập. Họ nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt hoài nghi, nhưng cũng có phần hy vọng.
“Đây là Tiểu Bảo, một luật sư từ phương xa,” Trương Vũ giới thiệu. “Hắn có thể giúp chúng ta tìm ra hung thủ.”
“Mọi người hãy bình tĩnh,” Tiểu Bảo nói, “Tôi sẽ làm hết sức mình để tìm ra sự thật.”
Một người phụ nữ đứng lên, giọng nghẹn ngào. “Chồng tôi là nạn nhân trong vụ án gần đây. Anh ấy bị giết chỉ vì dám phản kháng lại bọn cướp.”
Tiểu Bảo cảm thấy nỗi đau trong ánh mắt của cô. “Xin hãy kể cho tôi nghe về vụ án đó.”
Người phụ nữ gật đầu, “Vào đêm không trăng tuần trước, bọn chúng đã tấn công chồng tôi ngay tại cửa hàng. Chúng không chỉ cướp mà còn giết chết anh ấy khi anh ấy cố gắng chống cự.”
Tiểu Bảo nhíu mày. “Có ai thấy được điều gì đặc biệt không? Dấu vết hay lời đe dọa nào từ bọn cướp?”
Một thanh niên trong đám đông lên tiếng. “Tôi nghe nói có một nhóm cướp táo tợn hoạt động trong khu vực này. Họ thường chọn những đêm tối để ra tay.”
“Vậy thì chúng ta cần xác định thời gian và địa điểm cụ thể,” Tiểu Bảo nói. “Hãy tìm hiểu xem bọn chúng có một thủ lĩnh hay không.”
Mọi người xung quanh bắt đầu thảo luận. Tiểu Bảo cảm thấy dần dần nắm bắt được tình hình. Anh nghĩ rằng có thể áp dụng những kỹ năng phân tích của mình từ thế giới hiện đại để phá án này.
“Chúng ta cần phải lập một kế hoạch,” Trương Vũ lên tiếng. “Cần tìm ra cách tiếp cận bọn cướp.”
Tiểu Bảo nhìn xung quanh, rồi nói, “Hãy chuẩn bị một bẫy. Chúng ta có thể giả vờ là một nhóm thương gia đang chuẩn bị giao dịch lớn. Chắc chắn bọn cướp sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.”
Mọi người đều gật đầu tán thành. “Đúng rồi! Chúng ta sẽ làm theo cách của ngươi,” một người đàn ông trẻ tuổi nói.
Tiểu Bảo cảm thấy phấn chấn. Dù chưa biết điều gì đang chờ đợi mình, nhưng anh đã quyết tâm sẽ tìm ra hung thủ và mang lại công lý cho những người dân nơi đây.
“Mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng,” Tiểu Bảo nói với giọng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để bọn cướp tiếp tục hoành hành trong thành phố này!”