Di Sản Của Một Bác Sĩ - Chương 1
Chương 1: Giới thiệu về Carthage
Carthage, một thành phố rực rỡ bên bờ biển Địa Trung Hải, nổi tiếng với những con đường lát đá, những ngôi đền nguy nga và sự phồn thịnh của thương mại. Từ sáng sớm, các thương nhân hối hả bày bán hàng hóa từ khắp nơi, từ vải vóc đến gia vị quý giá. Tuy nhiên, không khí nơi đây đang nặng nề bởi một mối đe dọa khủng khiếp: cuộc chiến tranh với La Mã.
Arion, một bác sĩ danh tiếng của Carthage, đang đứng trước cửa phòng khám của mình, lắng nghe tiếng ồn ào ngoài phố. Ông có vẻ trầm tư, đôi tay cầm một chiếc bình thảo dược. Trong ánh sáng ban mai, ông tự nhủ, “Người dân cần chúng ta hơn bao giờ hết.”
“Bác sĩ Arion!” Một giọng nói vang lên, khiến ông quay lại. Đó là Kalon, một chiến binh cao lớn, với cơ bắp rắn rỏi và ánh mắt mạnh mẽ. “Chúng ta không có nhiều thời gian. La Mã đã tuyên chiến. Họ sẽ không ngừng lại cho đến khi chiếm được Carthage.”
“Chúng ta phải chuẩn bị,” Arion đáp, quyết tâm ánh lên trong mắt. “Nhưng không chỉ chuẩn bị cho chiến tranh. Chúng ta cần cứu chữa những người bị thương.”
“Ngươi thật lòng nghĩ rằng chúng ta có thể cứu mọi người?” Kalon hỏi, giọng nói tràn đầy lo lắng. “Sẽ có rất nhiều người bị thương.”
“Tôi không thể đứng nhìn họ chịu đựng mà không làm gì,” Arion khẳng định. “Đó là trách nhiệm của tôi.”
Kalon gật đầu, mặc dù sự lo lắng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt anh. “Tôi sẽ cùng ngươi. Nhưng hãy nhớ, nếu chúng ta thất bại trong trận chiến này, mọi thứ sẽ không còn nữa.”
Khi ánh mặt trời lên cao, Carthage đã rơi vào trạng thái sôi sục. Tin tức về cuộc chiến đến từ La Mã lan truyền như lửa cháy rừng. Arion cùng Kalon tổ chức một cuộc họp khẩn với những bác sĩ khác trong thành phố.
“Chúng ta sẽ thành lập một đội ngũ chăm sóc y tế,” Arion phát biểu. “Chúng ta sẽ phải làm việc không ngừng để chữa trị cho các binh sĩ và cả những người dân vô tội.”
“Một ý tưởng hay, nhưng chúng ta cần thêm người,” một bác sĩ khác, Mira, lên tiếng. “Những người phụ nữ cũng có thể hỗ trợ, họ có thể chăm sóc những bệnh nhân và mang thực phẩm.”
“Chúng ta cần phải chuẩn bị thuốc men và băng bó,” Arion nói. “Mira, hãy tổ chức việc thu thập thảo dược và các nguyên liệu cần thiết.”
Mira gật đầu, trong khi Kalon nhìn Arion bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ. “Ngươi thực sự là một người hùng,” anh nói. “Chúng ta sẽ chiến đấu không chỉ với gươm đao mà còn với sự sống và cái chết.”
“Không chỉ là sự sống, mà còn là sự hy vọng,” Arion trả lời, quyết tâm trong giọng nói.
Ngày hôm sau, khi trận chiến đầu tiên nổ ra, khói bụi và tiếng gầm rú vang vọng khắp thành phố. Arion đứng ở trung tâm của phòng khám, nơi mà các bác sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng. Tiếng la hét từ chiến trường vọng lại, và cảm giác sợ hãi len lỏi vào tâm trí ông.
“Bác sĩ!” Một chiến binh bị thương vội vàng được đưa vào, khuôn mặt anh ta đầy đau đớn. “Chúng tôi cần ngươi!”
“Bình tĩnh nào!” Arion ra lệnh, nhanh chóng kiểm tra vết thương. “Kalon, giúp tôi với!”
“Để tôi lấy băng!” Kalon nói, vội vã chạy đi.
“Ngươi đã làm gì?” Arion hỏi, lo lắng khi thấy vết thương chảy máu không ngừng.
“Tôi đã chiến đấu với một tên La Mã. Hắn mạnh lắm,” chiến binh nói, giọng yếu ớt.
“Chúng ta sẽ giúp ngươi. Hãy giữ vững lòng tin,” Arion an ủi, trong khi bắt đầu xử lý vết thương. “Mira! Mang cho tôi ít thảo dược.”
Mira nhanh chóng xuất hiện với một túi thảo dược. “Đây là những gì tôi có thể tìm thấy,” cô nói, hít sâu để lấy lại bình tĩnh.
“Cảm ơn,” Arion nói, bắt đầu nghiền nát thảo dược. “Chúng ta sẽ dừng máu và làm sạch vết thương.”
Sau khi xử lý cho chiến binh, Arion lại tiếp tục nhận thêm nhiều ca bệnh. Mỗi lần một người bị thương được đưa vào, lòng ông lại trĩu nặng. Cuộc chiến kéo dài, và số người bị thương không ngừng tăng lên.
“Bác sĩ, chúng ta không thể tiếp tục như thế này!” Mira thốt lên, nước mắt tràn mi. “Số lượng người quá đông, và chúng ta không đủ thuốc.”
“Chúng ta sẽ tìm cách. Chúng ta sẽ không bỏ cuộc!” Arion khẳng định, trong khi cố gắng giữ tinh thần cho mọi người.
“Làm sao ngươi có thể chắc chắn?” Kalon hỏi, vẻ mặt đầy lo lắng. “Cảm giác như mọi thứ đang sụp đổ.”
“Chúng ta phải tin tưởng vào nhau,” Arion nói, nhìn vào mắt từng người. “Nếu chúng ta đoàn kết, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn.”
Cuối cùng, chiến tranh tiếp tục, nhưng hy vọng vẫn còn. Arion, Kalon và Mira quyết tâm chiến đấu không chỉ trên chiến trường mà còn trong trái tim của mọi người. Họ sẽ không chỉ là những người chữa bệnh; họ sẽ là những người mang lại hy vọng giữa khói lửa của chiến tranh.
Carthage, dù phải đối mặt với nguy hiểm, vẫn đứng vững. Mỗi ngày trôi qua, Arion và những người bạn của ông đều biết rằng cuộc chiến chưa kết thúc, nhưng một điều chắc chắn: họ sẽ không bao giờ từ bỏ.