Di Sản Của Một Bác Sĩ - Chương 10
Chương 10: Di Sản Của Arion
Buổi sáng sau khi Arion trở về từ cuộc đàm phán với Marcus, không khí trong phòng khám trở nên khác biệt. Một niềm hy vọng mới bắt đầu nảy nở trong lòng mọi người. Mặc dù cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, nhưng mọi người đã cảm thấy được ánh sáng của hòa bình gần kề.
“Chúng ta cần chuẩn bị cho cuộc đàm phán tiếp theo,” Arion nói với Kalon và Mira trong cuộc họp. “Tôi đã đề xuất với Marcus rằng chúng ta sẽ tổ chức một cuộc họp giữa đại diện của Carthage và La Mã để thảo luận về một thỏa thuận.”
“Tốt! Nhưng điều gì sẽ đảm bảo họ sẽ thực sự tham gia?” Kalon hỏi, vẻ mặt vẫn không chắc chắn.
“Chúng ta sẽ cần chứng minh rằng chúng ta không phải là kẻ thù của họ,” Arion đáp. “Chúng ta sẽ cần một đội ngũ mạnh mẽ và các chứng cứ về sự thành công của chúng ta trong việc duy trì hòa bình.”
Mira gật đầu. “Chúng ta có thể mời các thương nhân và đại diện từ các làng xung quanh để thể hiện sức mạnh của Carthage.”
Trong những ngày tiếp theo, Carthage trở nên bận rộn hơn bao giờ hết. Mọi người tập trung vào việc chuẩn bị cho cuộc đàm phán quan trọng. Họ trang trí quảng trường, nơi sẽ diễn ra cuộc họp, và tạo ra những khẩu hiệu thể hiện quyết tâm xây dựng hòa bình.
“Carthage không chỉ là một thành phố,” Arion nói với một nhóm người dân trong cuộc họp. “Đó là quê hương của chúng ta, và chúng ta sẽ không để bất cứ ai hủy hoại nó. Hãy cùng nhau xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.”
“Chúng ta phải chứng minh rằng Carthage có thể đứng vững!” một người phụ nữ hô lên, và mọi người đồng thanh hưởng ứng.
Cuối cùng, ngày mà mọi người mong đợi đã đến. Trong khi Arion đứng trên bệ cao, nhìn xuống quảng trường đầy người, lòng ông tràn đầy cảm xúc. Những người dân, bác sĩ, và chiến binh đã đứng bên nhau, tạo thành một bức tường vững chắc.
“Chúng ta phải cho La Mã thấy rằng sức mạnh của chúng ta không chỉ nằm ở vũ khí mà còn ở tinh thần đoàn kết,” Arion phát biểu, giọng nói mạnh mẽ và đầy cảm hứng.
“Chúng ta sẽ không từ bỏ!” Kalon hô lớn, làm tăng thêm sức mạnh cho những người xung quanh.
Khi đại diện của La Mã đến, Arion cảm thấy sự căng thẳng trong không khí. Marcus bước vào cùng với một số chỉ huy khác, ánh mắt của họ lạnh lùng nhưng cũng không thiếu sự nghi ngờ.
“Chúng ta đến đây để thảo luận,” Marcus nói, giọng nghiêm túc. “Nhưng hãy rõ ràng: nếu chúng ta không thể đạt được một thỏa thuận hợp lý, cuộc chiến sẽ tiếp tục.”
“Chúng tôi đã chuẩn bị một kế hoạch để thể hiện sự hợp tác và sức mạnh của Carthage,” Arion đáp. “Nếu các ngài đồng ý, chúng ta có thể bắt đầu thảo luận.”
Cuộc họp diễn ra trong bầu không khí căng thẳng nhưng cũng đầy hy vọng. Arion trình bày rõ ràng về những lợi ích của một thỏa thuận hòa bình, cùng với các ý kiến từ những người dân và thương nhân. Họ nhấn mạnh rằng hòa bình sẽ mang lại lợi ích không chỉ cho Carthage mà còn cho La Mã.
“Chúng tôi không muốn trở thành kẻ thù,” một thương nhân đứng lên nói. “Chúng tôi muốn hợp tác, để cùng nhau phát triển.”
Marcus và các chỉ huy La Mã lắng nghe, nhưng Arion vẫn cảm thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt của họ.
“Và nếu chúng ta đạt được một thỏa thuận?” một chỉ huy khác hỏi. “Ngươi có đảm bảo rằng Carthage sẽ không đứng lên chống lại chúng ta trong tương lai không?”
“Tôi không thể đảm bảo điều đó,” Arion thừa nhận. “Nhưng tôi có thể đảm bảo rằng chúng tôi sẽ làm mọi điều có thể để bảo vệ hòa bình.”
Sau nhiều giờ thảo luận, cuối cùng hai bên đã đạt được một thỏa thuận sơ bộ. Họ đồng ý tiến hành một cuộc thử nghiệm hòa bình trong ba tháng tới, trong thời gian đó sẽ không có chiến sự giữa hai bên. Nếu mọi thứ diễn ra tốt đẹp, họ sẽ tiến tới một thỏa thuận chính thức.
Khi cuộc họp kết thúc, Arion cảm thấy một gánh nặng lớn đã được gỡ bỏ. Ông quay sang Kalon và Mira, những người đứng bên cạnh ông trong suốt cuộc hành trình. “Chúng ta đã làm được,” ông nói, niềm vui tràn đầy trong lòng.
“Tôi không tin vào điều này cho đến khi nhìn thấy nó,” Kalon thở phào nhẹ nhõm. “Nhưng điều này thật tuyệt vời.”
“Đúng vậy, nhưng chúng ta cần phải tiếp tục làm việc để duy trì hòa bình,” Mira thêm vào. “Mọi thứ vẫn còn phải được chứng minh.”
Những ngày tiếp theo, Carthage trở lại với nhịp sống bình thường, nhưng không quên nhiệm vụ của mình. Mọi người cùng nhau làm việc để đảm bảo rằng hòa bình sẽ được duy trì. Họ tham gia vào các hoạt động cộng đồng, giúp đỡ những người khó khăn, và xây dựng lại những gì đã bị tàn phá.
Arion tiếp tục làm việc trong phòng khám, nhưng giờ đây ông không chỉ chữa trị cho những người bị thương mà còn tư vấn cho những người dân về cách duy trì sức khỏe và tinh thần.
Một buổi chiều, khi đang làm việc, một nhóm trẻ em chạy vào phòng khám với nụ cười tươi sáng. “Bác sĩ Arion!” một trong số chúng kêu lên. “Chúng cháu muốn cảm ơn bác vì đã cứu sống cha mẹ chúng cháu!”
Arion mỉm cười, cảm nhận được niềm hạnh phúc khi thấy những đứa trẻ khỏe mạnh. “Các con là niềm hy vọng của Carthage,” ông nói. “Các con phải luôn nhớ rằng hòa bình là điều quý giá mà chúng ta cần gìn giữ.”
Và rồi, trong một buổi sáng, khi Arion đang đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, ông cảm thấy hài lòng với những gì mình đã làm. Ông biết rằng cuộc chiến vẫn còn có thể tiếp tục, nhưng ít nhất ông đã làm mọi thứ có thể để tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn cho những thế hệ tiếp theo.
“Hòa bình không phải là điểm đến, mà là một hành trình,” ông thì thầm với chính mình. “Chúng ta sẽ cùng nhau đi qua hành trình này.”
Arion hiểu rằng, dù có khó khăn thế nào, ông sẽ luôn đứng vững bên cạnh những người mà ông yêu quý, để bảo vệ quê hương và gìn giữ những giá trị mà ông đã cố gắng xây dựng. Và trong lòng ông, một niềm tin mãnh liệt vào tương lai vẫn luôn cháy sáng.