Di Sản Của Một Bác Sĩ - Chương 9
Chương 9: Tìm Kiếm Hòa Bình
Những ngày tiếp theo, Carthage bắt đầu hồi phục sau những trận chiến khốc liệt. Arion cùng Mira, Kalon và các bác sĩ đã làm việc không mệt mỏi để chữa trị cho những người bị thương, nhưng trong lòng họ vẫn không nguôi ngoai về mối đe dọa từ quân La Mã và sự phản bội từ những kẻ đồng bọn.
Một buổi chiều, khi mọi người đang nghỉ ngơi, Arion quyết định tổ chức một cuộc họp khẩn cấp để bàn về chiến lược tiếp theo. Ông cảm thấy cần thiết phải tìm kiếm một giải pháp hòa bình, và có thể chấm dứt cuộc chiến một cách khôn ngoan.
“Chúng ta không thể tiếp tục chiến đấu mãi mãi,” Arion nói, thu hút sự chú ý của mọi người. “Carthage đã chịu đựng quá nhiều tổn thất. Chúng ta cần phải tìm kiếm một con đường hòa bình.”
“Nhưng La Mã sẽ không bao giờ chấp nhận chúng ta,” Kalon phản bác, giọng anh trầm xuống. “Họ muốn chiếm lấy thành phố này.”
“Đúng, nhưng nếu chúng ta có thể đưa ra một thỏa thuận hợp lý, có thể họ sẽ lắng nghe,” Arion kiên quyết. “Chúng ta cần phải có một cuộc đối thoại.”
Mira gật đầu. “Tôi đồng ý. Nếu chúng ta không thử, chúng ta sẽ không bao giờ biết được điều gì có thể xảy ra. Hòa bình có thể là con đường duy nhất để cứu sống dân chúng.”
“Nhưng ai sẽ đại diện cho chúng ta trong cuộc đàm phán?” một bác sĩ khác hỏi.
“Tôi có thể đi,” Arion đề xuất. “Tôi đã từng làm việc với một số người từ La Mã trong các buổi gặp mặt thương mại. Họ biết tôi, và có thể họ sẽ lắng nghe.”
“Cẩn thận, Arion,” Kalon cảnh báo. “Ngươi có thể bị coi là kẻ phản bội nếu đi đàm phán với họ.”
“Tôi biết, nhưng nếu không có ai dám lên tiếng, thì mọi thứ sẽ chỉ còn là một cuộc chiến vô tận,” Arion nói, ánh mắt kiên định. “Tôi sẽ tìm cách đưa ra một thỏa thuận.”
Khi màn đêm buông xuống, Arion chuẩn bị cho cuộc hành trình đến nơi đóng quân của quân La Mã. Ông biết rằng đây sẽ là một thử thách lớn, nhưng trong lòng ông luôn nhắc nhở về những người đã ngã xuống trong cuộc chiến. Họ xứng đáng có được một tương lai hòa bình.
“Mira, hãy chăm sóc cho mọi người trong lúc tôi đi,” Arion nói trước khi rời đi. “Tôi sẽ quay lại sớm nhất có thể.”
“Tôi sẽ làm hết sức mình,” Mira khẳng định, ánh mắt cô đầy sự tin tưởng.
Khi Arion đến nơi đóng quân của quân La Mã, ông cảm thấy nỗi sợ hãi lấn át. Những người lính La Mã, với bộ giáp sáng loáng và ánh mắt nghi ngờ, đứng gác quanh khu vực. Ông hít một hơi sâu, cố gắng bình tĩnh.
“Có ai ở đây?” Arion hỏi một người lính gác.
“Ngươi là ai?” Người lính hỏi, ánh mắt sắc lạnh.
“Tôi là Arion, bác sĩ từ Carthage,” ông trả lời. “Tôi muốn gặp lãnh đạo của các ngươi để thảo luận về khả năng hòa bình.”
“Đợi một chút,” người lính nói, sau đó bước đi để thông báo cho cấp trên.
Một lúc sau, Arion được dẫn đến một khu vực lớn hơn, nơi mà các chỉ huy La Mã đang tụ tập. Ông cảm thấy như mình đang đứng giữa cơn bão. Khi bước vào, ông thấy Marcus, một vị tướng nổi tiếng của quân La Mã, ngồi giữa những người lính của mình.
“Ngươi là Arion?” Marcus hỏi, ánh mắt xem xét kỹ lưỡng. “Ngươi đến đây để làm gì?”
“Tôi đến để thảo luận về một thỏa thuận hòa bình,” Arion nói, giọng tự tin nhưng không giấu nổi lo lắng. “Carthage đã chịu đựng quá nhiều tổn thất. Chúng ta cần phải tìm kiếm một con đường để chấm dứt cuộc chiến này.”
Marcus nhướng mày. “Hòa bình? Trong khi chúng ta đang có lợi thế? Ngươi nghĩ rằng ta sẽ từ bỏ cơ hội chiếm lấy thành phố này?”
“Tôi hiểu rằng quân La Mã đang mạnh mẽ, nhưng một cuộc chiến vô tận sẽ chỉ mang lại nỗi đau cho cả hai bên,” Arion kiên trì. “Hòa bình sẽ là lợi ích lớn nhất cho cả hai bên.”
“Ngươi có thể đưa ra điều gì để thuyết phục ta?” Marcus hỏi, giọng nói lạnh lùng.
Arion biết rằng đây là cơ hội duy nhất của mình. Ông hít sâu, cố gắng tìm ra những lý lẽ thuyết phục.
“Nếu quân La Mã chiếm lấy Carthage, các ngài sẽ phải gánh vác trách nhiệm với hàng triệu sinh mạng,” ông bắt đầu. “Carthage là một thành phố giàu có, với văn hóa và thương mại phát triển. Nếu chúng ta có thể hợp tác, các ngài sẽ thu lợi từ việc duy trì hòa bình, thay vì chiến tranh.”
“Ngươi nghĩ rằng ta quan tâm đến điều đó?” Marcus cười châm biếm. “Ta chỉ quan tâm đến việc chiến thắng.”
“Nhưng chiến thắng sẽ không mang lại hòa bình,” Arion kiên quyết. “Chúng ta có thể cùng nhau xây dựng lại thành phố này, phát triển kinh tế, và giữ vững hòa bình cho cả hai bên. Ngài có muốn trở thành người mang lại hòa bình cho cả hai bên không?”
Marcus nhìn thẳng vào mắt Arion, như đang cân nhắc. “Ngươi có một cách nói rất khéo léo,” ông nói, nhưng giọng điệu vẫn không thay đổi. “Nhưng ta không thể dễ dàng chấp nhận đề nghị này. Ta cần phải thảo luận thêm với các chỉ huy khác.”
“Xin hãy cho tôi một cơ hội,” Arion nài nỉ. “Đừng để những cái chết trở thành vô nghĩa. Hãy để chúng ta tìm kiếm một con đường hòa bình cho dân chúng.”
Sau một hồi im lặng, Marcus cuối cùng gật đầu. “Rất tốt. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Nhưng nếu điều này không thành công, ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm cho những hậu quả.”
“Cảm ơn ngài,” Arion nói, lòng tràn đầy hy vọng.
Khi trở về Carthage, Arion cảm thấy nặng lòng nhưng cũng có chút hy vọng. Ông biết rằng cuộc đàm phán này chỉ mới bắt đầu, nhưng ông tin rằng đã đến lúc phải tìm kiếm hòa bình. Khi ông bước vào phòng khám, ông thấy Mira và Kalon đang chờ đợi.
“Ngươi đã về!” Mira thốt lên, chạy đến bên ông. “Có tin gì không?”
“Chúng ta có thể có cơ hội,” Arion nói, hít sâu. “Tôi đã gặp Marcus và đề xuất một thỏa thuận hòa bình.”
“Ngươi nghĩ họ sẽ chấp nhận?” Kalon hỏi, ánh mắt anh tràn đầy lo lắng.
“Tôi không biết,” Arion thừa nhận. “Nhưng nếu không thử, chúng ta sẽ không bao giờ biết được.”
“Chúng ta sẽ đứng bên ngươi,” Mira nói. “Hãy cùng nhau tạo ra một tương lai hòa bình cho Carthage.”
Arion mỉm cười, lòng ông ấm áp khi nghĩ về sự đoàn kết của mọi người. Họ sẽ cùng nhau chiến đấu, không chỉ vì hòa bình mà còn vì tương lai của thành phố mà họ yêu quý.