Diana - Nguyệt Nữ Quyền Uy - Chương 1
Chương 1: Ánh Trăng Mờ Tối
Diana đứng trên đỉnh núi, ánh trăng bạc phản chiếu trên lớp áo giáp của cô, tạo nên một hình ảnh huyền bí và kiên cường. Cô dõi theo đường chân trời, nơi ánh sáng của mặt trăng dường như mờ nhạt hơn mọi khi. Những tháng gần đây, cô cảm nhận được một sự thay đổi kỳ lạ trong không khí, một cảm giác bất an mà cô không thể giải thích được.
Khi ánh trăng bắt đầu lặn xuống và màn đêm bao phủ, Diana cảm nhận sự lạnh lẽo của gió mùa thu và tiếng gió thổi qua các khe núi. Cô rút kiếm và nhắm mắt, lắng nghe âm thanh của tự nhiên để tìm kiếm dấu hiệu của sự thay đổi.
“Bà ấy đâu rồi?” một giọng nói vang lên trong bóng tối.
Diana mở mắt và nhìn xuống. Một nhóm thám tử của Đền Thờ Mặt Trăng, gồm ba người, đang tiến lại gần. Lãnh đạo nhóm, một người đàn ông lớn tuổi với mái tóc bạc và ánh mắt sắc bén, tiến lên trước.
“Chúng tôi đã nhận được thông tin về những biến động lạ trong khu vực,” ông nói với vẻ lo lắng. “Có tin đồn rằng có một thế lực bóng tối đang gia tăng sức mạnh. Bà cần phải biết điều này.”
Diana gật đầu, biết rằng tình hình đã trở nên nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì cô từng nghĩ. “Hãy kể cho tôi thêm chi tiết,” cô nói.
Người đàn ông kéo ra một bản đồ và chỉ vào một vùng đất nằm xa phía bắc, nơi mà màu sắc trên bản đồ trở nên mờ nhạt hơn. “Chúng tôi đã nhận được báo cáo về những hiện tượng kỳ lạ từ khu vực này. Cây cối chết chóc, đất đai bị khô cằn, và một số cư dân nói rằng họ đã thấy những bóng ma kỳ lạ.”
Diana chăm chú lắng nghe, cảm giác căng thẳng ngày càng gia tăng. “Tôi sẽ đi đến đó ngay bây giờ. Các bạn ở lại đây và tiếp tục theo dõi. Nếu có bất kỳ thông tin nào mới, hãy liên lạc với tôi.”
Lãnh đạo nhóm gật đầu và quay lại cùng đồng đội của mình, để Diana một mình trong sự im lặng của đêm. Diana rút kiếm và bước đi, những bước chân của cô vang lên trên nền đất lạnh lẽo.
Khi cô đi qua rừng cây và đến gần khu vực đã được chỉ định, không khí trở nên nặng nề hơn. Cô cảm nhận sự thay đổi trong không khí, cảm giác như có một sức mạnh vô hình đang kéo dài bóng tối và làm mờ ánh sáng của mặt trăng. Cô phải thận trọng, vì biết rằng có thể có kẻ thù đang theo dõi cô.
“Bước tiếp đi, chiến binh của mặt trăng,” một giọng nói mơ hồ thì thầm từ phía xa. Diana lập tức dừng lại và quay người về phía âm thanh.
“Ai đó?” cô hỏi, giọng nói của cô vang vọng trong sự im lặng.
Một bóng đen xuất hiện từ phía sau những tán cây, một hình dáng bí ẩn với ánh sáng mờ nhạt phản chiếu trên cơ thể. Diana chuẩn bị tấn công, nhưng hình dáng đó cất tiếng.
“Calista,” giọng nói nhẹ nhàng và quen thuộc phát ra từ bóng đen. “Là tôi, Calista. Đừng lo lắng.”
Diana nhận ra giọng nói của người bạn cũ, một chiến binh đồng minh của cô. “Calista! Sao cô lại ở đây? Có điều gì xảy ra không?”
Calista bước ra khỏi bóng tối, ánh sáng của mặt trăng lấp lánh trên bộ áo giáp của cô. “Tôi đã phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ trong khu vực này. Có một lực lượng bóng tối đang âm thầm tấn công. Tôi đến đây để tìm hiểu.”
Diana và Calista tiếp tục cùng nhau điều tra, di chuyển qua khu vực. Những dấu hiệu của sự tàn phá ngày càng rõ ràng hơn: cây cối khô héo, đất đai nứt nẻ, và không khí nặng nề như bị bao phủ bởi một lớp bụi mỏng. Họ đến gần một khu vực trung tâm, nơi mà sự tàn phá đạt đến mức tồi tệ nhất.
“Nhìn kìa!” Calista chỉ tay về phía một tòa tháp cổ xưa bị đổ nát. “Có vẻ như đây là trung tâm của sự biến động.”
Diana và Calista tiến gần đến tháp, nơi mà sự tàn phá có vẻ đặc biệt nghiêm trọng. Khi họ đến gần, ánh sáng của mặt trăng bắt đầu mờ đi, và bóng tối xung quanh trở nên dày đặc hơn. Một cảm giác kỳ lạ, như có một sự hiện diện đen tối đang theo dõi họ, lan tỏa trong không khí.
“Bà đã đến rồi,” một giọng nói âm u vang lên từ bóng tối xung quanh. “Chúng ta sẽ xem ánh sáng của mặt trăng có thể chống lại bóng tối của chúng ta như thế nào.”
Diana và Calista chuẩn bị cho một cuộc chiến, với Diana dẫn đầu với thanh kiếm của mình sáng lên trong ánh trăng mờ tối. Trong lòng cô, một cảm giác không thể giải thích được: đây chỉ là sự khởi đầu của một thử thách lớn hơn, và cô phải chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thứ đang đến gần.
Ánh trăng chiếu sáng yếu ớt trên cảnh vật xung quanh, và Diana biết rằng cuộc hành trình của cô chỉ mới bắt đầu.