Đoàn Kết Các Bộ Tộc - Chương 2
Chương 2: Lời Nguyền Từ Vùng Đất Bóng Tối
Wukong rời khỏi hội trường của các trưởng lão, với tâm trạng không mấy lạc quan. Mặc dù một số trưởng lão đã bắt đầu lo lắng, nhưng họ vẫn chưa đủ sẵn sàng để hành động. Wukong quyết định rằng anh phải tự mình tìm kiếm chứng cứ về mối nguy này để thuyết phục các trưởng lão và các bộ tộc khác.
Anh bắt đầu hành trình vào vùng đất phía nam, nơi đã xảy ra các cuộc tấn công. Cảnh vật dần trở nên u ám, với những đụn cát đen và những cây cối khô héo. Trong khi Wukong đi dọc theo con đường đầy cát bụi, anh phát hiện ra dấu vết của những sinh vật lạ: những dấu chân to lớn và các vết xước kỳ lạ trên đất.
Wukong (nói một mình): “Chúng ta đã bị lừa dối bởi những câu chuyện huyền thoại. Nhưng nếu những câu chuyện đó là sự thật, thì điều gì đang chờ đợi chúng ta ở đây?”
Khi đi sâu hơn vào vùng đất này, Wukong gặp một nhóm cư dân địa phương đang cố gắng sửa chữa ngôi làng của họ, bị hư hại nặng nề bởi các cuộc tấn công gần đây. Một trong số họ, Mara, một người phụ nữ lớn tuổi và là trưởng làng, bước ra từ trong đống đổ nát và nhìn Wukong với ánh mắt lo lắng.
Mara: “Ngươi là ai? Tại sao lại đến đây trong lúc này? Chúng ta không còn gì để mất nữa.”
Wukong: “Tôi là Wukong, từ bộ tộc Khaz. Tôi đến đây để tìm hiểu về những cuộc tấn công và giúp đỡ. Ta nghe nói rằng có một mối nguy lớn từ phía nam.”
Mara: “Ngươi nói đúng. Chúng tôi đã thấy những sinh vật kỳ lạ xuất hiện, và một lời nguyền cổ xưa dường như đang trở lại. Nhưng chúng ta không có khả năng chống lại nó.”
Wukong: “Tôi đã thấy dấu vết của thế lực hắc ám trong vùng này. Có thể đó là nguồn gốc của lời nguyền mà các bộ tộc đã nghe nói.”
Mara gật đầu, và đưa tay chỉ về phía một khu vực xa xôi hơn, nơi có một cây cổ thụ khô héo, cây này dường như tỏa ra một cảm giác u ám.
Mara: “Nếu ngươi muốn tìm hiểu thêm, hãy đến đó. Đó là nơi những sinh vật kỳ lạ thường xuất hiện, và cũng là nơi lời nguyền dường như có sức mạnh lớn nhất.”
Wukong cảm ơn Mara và tiếp tục đi về phía cây cổ thụ. Khi đến nơi, anh cảm nhận được một năng lượng tăm tối tỏa ra từ cây. Bầu không khí xung quanh nặng nề và đáng sợ. Wukong cảm thấy sự hiện diện của một thế lực hắc ám, và sự thật về lời nguyền dần trở nên rõ ràng hơn.
Wukong (nói một mình): “Lời nguyền này không chỉ là một huyền thoại. Nó đang trở lại và có thể hủy diệt mọi thứ trên con đường của nó. Tôi phải trở về và thông báo cho các trưởng lão.”
Khi Wukong quay trở về, anh cảm thấy một trọng trách nặng nề trên vai. Điều duy nhất anh có thể làm là trở lại hội trường và thuyết phục các trưởng lão rằng sự đoàn kết là cần thiết hơn bao giờ hết.