Doanh Nhân Hiện Đại Quay Lại Thời Nhà Minh - Chương 3
Chương 3: Khởi đầu từ con số 0
Lâm Quang tỉnh dậy khi trời còn mờ sáng, những tia nắng đầu tiên len lỏi qua khe cửa sổ. Anh ngồi dậy, cảm giác hăng hái lan tỏa khắp cơ thể. Hôm nay, anh quyết định bắt đầu bước đi đầu tiên trên con đường trở thành một thương nhân thành đạt ở thời kỳ nhà Minh.
Anh đã thuê một gian hàng nhỏ nằm ở góc khuất của khu chợ, nơi mà giá thuê không quá cao nhưng cũng đủ để thu hút một lượng khách nhất định. Đây là tất cả những gì anh có thể làm với số tiền ít ỏi mà anh kiếm được từ việc bán những vật dụng cá nhân mang theo từ thế giới hiện đại.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ, Lâm Quang ngồi xuống sau quầy, đôi mắt sáng ngời với sự quyết tâm. Trước mặt anh là những món hàng mà anh đã tự tay làm ra trong suốt những đêm thức trắng. Đó là những vật dụng đơn giản như đèn dầu cải tiến, dụng cụ bếp, và vài món đồ chơi nhỏ mà anh nhớ được từ thời hiện đại. Tất cả đều được làm từ vật liệu mà anh tìm thấy tại địa phương, kết hợp với những kỹ thuật mà anh đã học hỏi.
Khi những người đầu tiên bắt đầu xuất hiện trong khu chợ, Lâm Quang cố gắng thu hút sự chú ý của họ bằng cách chào mời một cách thân thiện. “Chào mời bà con! Hãy đến xem những món đồ mới lạ, chưa từng có ở bất kỳ đâu!”
Một vài người tò mò dừng lại trước quầy hàng của anh, ánh mắt lấp lánh sự hứng thú khi nhìn thấy những món đồ độc đáo. Một người phụ nữ trung niên, có vẻ là một bà nội trợ, dừng lại trước chiếc đèn dầu cải tiến của Lâm Quang. Chiếc đèn trông đơn giản nhưng có thể điều chỉnh độ sáng một cách dễ dàng, giúp tiết kiệm dầu và an toàn hơn những chiếc đèn truyền thống.
“Chiếc đèn này nhìn lạ quá,” bà ta nói, tay cầm chiếc đèn lên ngắm nghía. “Làm sao nó hoạt động?”
Lâm Quang nhanh nhẹn giải thích, tận dụng mọi kỹ năng bán hàng mà anh từng sử dụng trong thế giới hiện đại. “Chiếc đèn này có thiết kế cải tiến, giúp bà có thể điều chỉnh độ sáng theo ý muốn mà không tốn nhiều dầu. Hơn nữa, nó được làm từ chất liệu tốt, đảm bảo an toàn cho gia đình.”
Bà ta gật gù, vẻ mặt tỏ ra hài lòng. “Giá bao nhiêu vậy cậu?”
Lâm Quang đưa ra một mức giá hợp lý, đủ để thu về lợi nhuận mà không quá cao so với thị trường. Bà ta không chần chừ, móc tiền ra trả rồi cầm lấy chiếc đèn, mỉm cười hài lòng. “Cảm ơn cậu, tôi sẽ giới thiệu cho bạn bè về gian hàng của cậu.”
“Cảm ơn bà rất nhiều!” Lâm Quang cúi đầu chào, lòng đầy phấn khởi khi có được giao dịch đầu tiên trong ngày.
Cả ngày hôm đó, gian hàng của Lâm Quang thu hút không ít khách hàng. Những sản phẩm độc đáo của anh dần dần tạo được tiếng vang trong khu chợ nhỏ. Nhưng khi mặt trời bắt đầu lặn, Lâm Quang nhận ra rằng mặc dù đã có nhiều khách hàng ghé thăm, nhưng số tiền thu về vẫn còn rất ít so với mục tiêu mà anh đặt ra.
Khi anh đang thu dọn gian hàng để chuẩn bị về, một nhóm người lạ mặt bước tới. Họ là những thương nhân lớn trong khu chợ, được biết đến với tính cách cứng rắn và thường không khoan nhượng đối với những người cạnh tranh.
Một trong số họ, người dẫn đầu, bước tới trước mặt Lâm Quang, ánh mắt sắc lạnh. “Nghe nói cậu là người mới ở đây, bán những thứ đồ lạ lùng mà chúng tôi chưa từng thấy.”
Lâm Quang mỉm cười, cố gắng tỏ ra thân thiện dù anh có chút lo lắng. “Vâng, tôi chỉ là một người mới thử vận may. Có lẽ hàng hóa của tôi khác lạ, nhưng tôi tin rằng chúng có giá trị.”
Người đàn ông lạ mặt cười khẩy. “Giá trị? Ở đây chúng tôi không cần những thứ mới mẻ, cậu có biết điều đó không? Những người như cậu đến rồi đi, không ai tồn tại lâu cả.”
Lâm Quang nhận ra sự đe dọa ngầm trong lời nói của người đàn ông. Anh hiểu rằng nếu muốn tồn tại và phát triển trong thế giới này, anh cần phải đối mặt với những đối thủ như thế này.
“Cảm ơn vì lời khuyên,” Lâm Quang nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh. “Nhưng tôi tin rằng nếu tôi làm tốt, khách hàng sẽ ủng hộ tôi.”
Người đàn ông lạ mặt hừ một tiếng, rồi quay lưng bỏ đi, để lại một câu nói cuối cùng: “Hãy coi chừng, nếu không cậu sẽ nhanh chóng bị đẩy ra khỏi cuộc chơi này.”
Lâm Quang nhìn theo bóng dáng của họ, lòng đầy suy tư. Anh biết rằng những thử thách còn lớn hơn đang chờ đợi mình phía trước, và anh cần phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt với chúng.
Trở về nhà trọ, Lâm Quang ngồi xuống bàn, mở sổ tay và bắt đầu viết. Anh ghi lại những suy nghĩ của mình, những kế hoạch cho tương lai, và những điều mà anh cần phải cải thiện. Anh biết rằng để tồn tại và thành công ở thế giới này, anh cần phải kiên trì, sáng tạo, và không bao giờ bỏ cuộc.
“Đây chỉ là khởi đầu,” Lâm Quang tự nhủ, ánh mắt sáng lên sự quyết tâm. “Mình sẽ không để bất cứ ai cản đường. Mình sẽ chứng minh rằng dù là ở thời đại nào, kỹ năng và quyết tâm cũng sẽ giúp mình thành công.”
Những ngày sau đó, Lâm Quang tiếp tục công việc buôn bán với sự cẩn trọng và tính toán hơn. Anh bắt đầu nghiên cứu kỹ lưỡng thị trường, tìm hiểu nhu cầu của khách hàng, và cải tiến các sản phẩm của mình. Mỗi ngày là một bước tiến nhỏ, nhưng với Lâm Quang, mỗi bước đi đều quan trọng trên con đường dẫn đến thành công.