Doanh Nhân Hiện Đại Quay Lại Thời Nhà Minh - Chương 4
Chương 4: Thử thách và khó khăn
Những ngày tiếp theo, công việc kinh doanh của Lâm Quang dần dần ổn định. Sản phẩm của anh bắt đầu có một lượng khách hàng trung thành, và tiếng tăm về người bán hàng kỳ lạ với những món đồ độc đáo bắt đầu lan rộng trong khu chợ. Tuy nhiên, cùng với sự thành công ban đầu, anh cũng bắt đầu phải đối mặt với những thử thách mới.
Một buổi sáng, khi Lâm Quang vừa mở cửa hàng, anh nhận thấy một nhóm người tụ tập ở trước cửa quầy của mình. Họ xì xào bàn tán và nhìn vào những món đồ của anh với ánh mắt đầy nghi ngại. Anh bước ra, nở nụ cười chào hỏi như thường lệ.
“Chào buổi sáng! Mời các vị xem qua những sản phẩm mới của tôi,” Lâm Quang nói, cố gắng giữ giọng vui vẻ dù trong lòng bắt đầu có chút lo lắng.
Một người đàn ông trung niên, dáng vẻ phong trần, bước lên phía trước. Ông ta cầm một món đồ trên tay, giơ lên trước mặt Lâm Quang và nói với giọng đầy mỉa mai: “Nghe nói cậu là người bán những thứ hàng rởm này với giá cao hơn cả vàng. Cậu có nghĩ chúng thật sự đáng giá không?”
Lâm Quang nhìn vào món đồ trong tay người đàn ông, đó là một trong những chiếc đèn dầu mà anh đã bán từ tuần trước. Trước khi kịp trả lời, một người khác trong đám đông nói thêm: “Đèn của cậu ta không bền đâu! Tôi đã mua một cái về, và nó đã hỏng chỉ sau vài ngày sử dụng.”
Cả đám đông ồ lên, nhiều người bắt đầu xì xào bàn tán. Lâm Quang cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Anh biết rõ rằng những lời đồn thổi này có thể phá hủy danh tiếng của mình trong nháy mắt, và anh phải tìm cách giải quyết ngay lập tức.
“Xin mọi người bình tĩnh,” Lâm Quang nói, giơ tay ra hiệu để trấn an đám đông. “Nếu sản phẩm của tôi có vấn đề, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm và hoàn lại tiền cho khách hàng. Nhưng trước khi kết luận điều gì, xin hãy cho tôi xem sản phẩm bị hỏng để tôi có thể kiểm tra.”
Người đàn ông trung niên cười khẩy, rồi đưa chiếc đèn cho Lâm Quang. Anh cầm lấy nó, kiểm tra kỹ lưỡng. Sau vài giây, anh phát hiện ra một vết nứt nhỏ ở phần thân đèn – điều mà anh chắc chắn không phải do sản phẩm ban đầu gây ra.
“Vết nứt này có thể do va đập mạnh,” Lâm Quang nói, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào người đàn ông. “Nếu ông để đèn ở nơi an toàn, điều này sẽ không xảy ra. Tuy nhiên, tôi vẫn sẵn sàng đổi cho ông một chiếc đèn mới, miễn là ông sử dụng cẩn thận hơn.”
Người đàn ông lắc đầu, giọng gay gắt: “Cậu nghĩ tôi là kẻ ngốc sao? Tôi đã giữ đèn rất cẩn thận, và nó tự nhiên bị nứt. Cậu chỉ là một kẻ bán hàng dối trá, chỉ muốn lừa tiền người khác!”
Lâm Quang biết rằng tình hình đang trở nên nghiêm trọng. Anh cần phải hành động nhanh chóng để tránh gây thêm tổn thất. Anh cất giọng rõ ràng và mạnh mẽ: “Nếu có ai không hài lòng với sản phẩm của tôi, tôi sẽ hoàn lại tiền cho họ ngay lập tức. Tôi cam kết rằng mỗi món hàng bán ra từ quầy của tôi đều được kiểm tra kỹ lưỡng. Nếu ai phát hiện có lỗi, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm.”
Những lời nói của anh khiến đám đông im lặng lại. Một vài người bắt đầu thì thầm với nhau, nhưng không ai dám lên tiếng chỉ trích thêm. Người đàn ông trung niên cau mày, nhưng không nói gì thêm. Ông ta lấy lại chiếc đèn từ tay Lâm Quang, rồi quay lưng bỏ đi, vẻ mặt hậm hực.
Sau khi đám đông giải tán, Lâm Quang thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu của những khó khăn. Anh nhận ra rằng có ai đó đang cố gắng phá hoại công việc của mình, và anh cần phải tìm ra cách để đối phó với những thế lực đang âm thầm chống lại anh.
Tối hôm đó, khi trở về nhà trọ, Lâm Quang ngồi suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Anh biết rằng mình không thể chỉ dựa vào việc sản xuất và bán hàng đơn thuần. Để tồn tại và phát triển trong môi trường cạnh tranh khắc nghiệt này, anh cần phải xây dựng một hệ thống bảo vệ cho bản thân và công việc của mình.
Lâm Quang quyết định rằng ngày mai anh sẽ đi tìm gặp một vài thương nhân lớn khác trong khu chợ. Anh cần phải xây dựng mối quan hệ và có đồng minh, những người có thể giúp anh trong những tình huống khó khăn. Hơn nữa, anh cũng cần phải cải thiện chất lượng sản phẩm và dịch vụ của mình để không cho đối thủ có cơ hội lợi dụng sai sót.
Ngày hôm sau, Lâm Quang dành thời gian gặp gỡ và trò chuyện với một số thương nhân trong chợ. Anh tìm cách học hỏi từ họ, đồng thời tìm hiểu thêm về những ai có thể là đồng minh và ai có thể là kẻ thù. Anh bắt đầu phát hiện ra rằng có một nhóm thương nhân quyền lực đang cố gắng kiểm soát toàn bộ thị trường, và họ có thể chính là những kẻ đứng sau âm mưu phá hoại anh.
Với mỗi thông tin thu thập được, Lâm Quang càng thêm quyết tâm. Anh biết rằng cuộc chiến này sẽ không dễ dàng, nhưng với sự kiên trì và trí tuệ, anh tin rằng mình có thể vượt qua mọi khó khăn.
Trước khi đi ngủ, Lâm Quang mở sổ tay, ghi lại những kế hoạch và chiến lược mới mà anh đã nghĩ ra trong ngày. Anh viết dòng chữ lớn ở đầu trang giấy: “Không bao giờ bỏ cuộc.”
Đêm đó, Lâm Quang chìm vào giấc ngủ với một quyết tâm mãnh liệt, sẵn sàng đối mặt với những thử thách tiếp theo. Cuộc chiến của anh chỉ mới bắt đầu, nhưng anh biết rằng mình sẽ không lùi bước.