Doanh Nhân Hiện Đại Quay Lại Thời Nhà Minh - Chương 6
Chương 6: Đối đầu với thế lực ngầm
Khi sự nghiệp của Lâm Quang ngày càng phát triển, những lời đồn thổi về anh lan rộng khắp các tỉnh thành. Sự thành công của anh không chỉ gây sự chú ý từ giới thương nhân mà còn từ những thế lực ngầm, những kẻ đã thống trị thị trường từ lâu và không chấp nhận bất kỳ sự cạnh tranh nào.
Một buổi sáng sớm, khi Lâm Quang vừa mở cửa hàng, anh nhận thấy không khí trong khu chợ có gì đó bất thường. Những người bán hàng xung quanh nhìn anh với ánh mắt lo lắng, thậm chí có người còn tránh mặt anh. Lâm Quang cảm nhận được sự căng thẳng bao trùm, nhưng anh không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Đang suy nghĩ, một người đàn ông bước vào cửa hàng. Đó là một người lạ, với dáng vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt đầy toan tính. Người đàn ông này ăn mặc sang trọng, toát lên vẻ quyền uy và có thể dễ dàng nhận ra ông ta không phải là một người mua hàng bình thường.
“Chào ông, có thể tôi giúp gì cho ông?” Lâm Quang lên tiếng, cố gắng giữ giọng bình thản.
Người đàn ông cười nhạt, tiến đến gần quầy hàng và nhìn xung quanh một cách tỉ mỉ. “Cậu là Lâm Quang, đúng không? Tôi đã nghe nói nhiều về cậu. Cậu trẻ và đầy tham vọng, nhưng có vẻ cậu đã đi quá xa rồi.”
Lâm Quang cau mày, nhưng vẫn giữ giọng điềm tĩnh. “Tôi không chắc ông đang nói về điều gì, nhưng tôi chỉ đơn giản là kinh doanh một cách công bằng. Nếu có gì không vừa lòng, mong ông chỉ bảo.”
Người đàn ông nhướng mày, ánh mắt sắc lạnh. “Công bằng ư? Cậu thật ngây thơ. Ở đây, chỉ có quyền lực mới quyết định mọi thứ. Cậu nghĩ rằng mình có thể tự do buôn bán mà không phải trả giá sao?”
Lâm Quang bắt đầu nhận ra vấn đề. Người đàn ông này có thể là đại diện của một trong những thế lực ngầm mà anh đã nghe đồn. “Tôi hiểu rồi. Nhưng thưa ông, tôi không có ý định gây thù chuốc oán với ai. Tôi chỉ muốn làm ăn chân chính.”
Người đàn ông cười lớn, nhưng đó không phải là tiếng cười vui vẻ. “Chân chính ư? Cậu thật sự nghĩ rằng có thể tồn tại ở đây bằng cách đó sao? Những người như cậu chỉ là kẻ phá bĩnh, và chúng tôi không thể để cậu tiếp tục gây rối thêm nữa.”
Lâm Quang nhìn thẳng vào mắt người đàn ông, cảm nhận được sự đe dọa trong lời nói của ông ta. Anh biết rằng mình đang đối mặt với một kẻ thù nguy hiểm, nhưng anh không có ý định lùi bước. “Nếu ông muốn thẳng thắn, tôi cũng sẽ không giấu diếm. Tôi đã làm việc chăm chỉ để đạt được những gì mình có hôm nay. Nếu ai đó cảm thấy tôi gây trở ngại, thì tôi sẵn sàng đối thoại để tìm ra giải pháp.”
Người đàn ông tiến đến gần hơn, giọng trầm hơn. “Cậu nên suy nghĩ lại, Lâm Quang. Không phải ai cũng có thể sống sót sau khi thách thức chúng tôi. Đây là lời cảnh cáo cuối cùng: dừng lại trước khi quá muộn. Nếu không, cậu sẽ không chỉ mất tất cả mà còn có thể mất cả mạng sống.”
Lâm Quang cảm thấy cơn lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng anh vẫn giữ vững lập trường. “Cảm ơn vì lời cảnh báo, nhưng tôi sẽ không dừng lại. Tôi tin vào những gì mình đang làm và sẽ tiếp tục con đường này, dù có phải đối mặt với bất cứ ai.”
Người đàn ông nhìn anh chằm chằm, rồi đột ngột quay lưng bước ra khỏi cửa hàng. Trước khi rời đi, ông ta để lại một câu nói cuối cùng: “Cậu sẽ hối hận vì sự cứng đầu này, Lâm Quang.”
Sau khi người đàn ông rời đi, Lâm Quang đứng lặng một lúc, suy nghĩ về những lời vừa nghe. Anh biết rằng cuộc chiến này sẽ không đơn giản. Thế lực ngầm này có thể dùng mọi cách để triệt hạ anh, và anh cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn bao giờ hết.
Tối hôm đó, Lâm Quang triệu tập những người thân cận nhất của mình để thảo luận. Họ là những người bạn và đối tác đã sát cánh bên anh từ những ngày đầu, và Lâm Quang biết rằng anh không thể đối đầu với kẻ thù một mình.
“Tôi đã gặp một trong những người của bọn họ,” Lâm Quang mở đầu, ánh mắt nghiêm trọng. “Họ muốn tôi dừng lại, nhưng tôi không thể. Chúng ta đã đi quá xa để có thể quay đầu.”
Một người bạn của Lâm Quang, Trần Hạo, là một thương nhân lâu năm và hiểu rõ cách thức hoạt động của những thế lực ngầm, lên tiếng: “Lâm Quang, cậu phải cẩn thận. Những kẻ này không ngại dùng đến bạo lực để đạt được mục đích. Nhưng chúng ta cũng không thể để chúng lấn lướt.”
Lâm Quang gật đầu. “Chính vì thế tôi cần sự giúp đỡ của mọi người. Chúng ta phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Tôi muốn tăng cường bảo vệ cho các cửa hàng, đồng thời củng cố các mối quan hệ với những người có quyền lực trong triều đình. Chỉ có thế chúng ta mới có thể đứng vững trước sự tấn công của họ.”
Một người khác, Lưu Minh, vốn là một người thông minh và nhạy bén trong việc phân tích tình hình, đề xuất: “Chúng ta cũng nên tìm cách phá vỡ sự kiểm soát của họ trong thị trường. Nếu có thể liên kết với những thương nhân khác, chúng ta có thể tạo ra một liên minh chống lại họ.”
Lâm Quang đồng ý. “Đúng vậy. Nếu chỉ một mình chúng ta thì không đủ, nhưng nếu có sự liên kết, chúng ta có thể tạo ra sức mạnh lớn hơn. Tôi sẽ liên lạc với các thương nhân lớn ở các thành phố khác và thuyết phục họ gia nhập liên minh.”
Kế hoạch được vạch ra chi tiết, và Lâm Quang biết rằng từ giờ trở đi, mỗi bước đi của anh phải cực kỳ cẩn trọng. Anh không chỉ chiến đấu để bảo vệ công việc của mình mà còn để bảo vệ tính mạng của mình và những người xung quanh.
Những ngày sau đó, Lâm Quang không ngừng làm việc để thực hiện kế hoạch của mình. Anh tăng cường bảo vệ các cửa hàng, đặc biệt là vào ban đêm, khi nguy cơ bị tấn công cao nhất. Đồng thời, anh bắt đầu liên lạc với những thương nhân lớn ở các thành phố khác, thuyết phục họ gia nhập liên minh chống lại thế lực ngầm.
Dù gặp nhiều khó khăn, nhưng với sự kiên trì và quyết tâm, Lâm Quang dần dần xây dựng được một liên minh mạnh mẽ. Những thương nhân lớn, những người vốn cũng chịu sự áp lực từ thế lực ngầm, đã quyết định đứng về phía Lâm Quang, nhận ra rằng đây là cơ hội duy nhất để giải thoát khỏi sự kiểm soát tàn bạo.
Cùng với đó, Lâm Quang tiếp tục củng cố mối quan hệ với các quan chức trong triều đình, đảm bảo rằng mình có sự bảo vệ cần thiết từ phía chính quyền. Anh biết rằng sự hỗ trợ từ các quan chức sẽ là một lá chắn vững chắc, giúp anh đối phó với những âm mưu đen tối.
Một buổi tối, khi Lâm Quang đang ngồi trong phòng làm việc, chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ với một thương nhân lớn từ Tô Châu, một người lính canh hớt hải chạy vào.
“Thưa Lâm công tử, có chuyện rồi!” Người lính thở gấp, rõ ràng là rất căng thẳng.
Lâm Quang đứng bật dậy, trái tim đập mạnh. “Chuyện gì xảy ra?”
Người lính nuốt khan, giọng đầy lo lắng: “Có một nhóm người lạ mặt đang tụ tập ở cửa hàng chính của ngài. Họ có vẻ không có ý tốt.”
Lâm Quang cảm thấy máu trong người như sôi lên. “Gọi tất cả người của chúng ta đến đó ngay! Chúng ta sẽ không để họ làm gì mà không có sự phản kháng.”
Anh nhanh chóng ra lệnh, và trong phút chốc, mọi người đều tập hợp tại cửa hàng chính của Lâm Quang. Nhóm người lạ mặt, những kẻ đã được thế lực ngầm cử đến để đe dọa, đang đứng chờ ở đó.
Lâm Quang không chần chừ, anh bước ra đối mặt với họ, ánh mắt kiên định. “Các người muốn gì ở đây?”
Tên cầm đầu, một người đàn ông to lớn với khuôn mặt sắt đá, nhế