Doanh Nhân Hiện Đại Quay Lại Thời Nhà Minh - Chương 7
Chương 7: Bước ngoặt quan trọng
Tên cầm đầu, một người đàn ông to lớn với khuôn mặt sắt đá, nhếch môi cười nhạt khi thấy Lâm Quang bước ra đối mặt. “Chúng tôi đến đây để hoàn thành nhiệm vụ, không phải để nói chuyện phiếm. Ông chủ của tôi đã cảnh cáo anh rồi, nhưng có vẻ anh vẫn cứng đầu nhỉ.”
Lâm Quang nhìn thẳng vào mắt hắn, không hề lùi bước. “Nếu các người đến đây để gây sự, thì các người sẽ không dễ dàng rời khỏi đâu. Tôi đã chuẩn bị cho mọi tình huống rồi.”
Người đàn ông to lớn cười gằn, ra hiệu cho những tên thuộc hạ của mình tiến lên. “Thật sao? Chúng tôi rất muốn xem thử cậu chuẩn bị được những gì.”
Những tên thuộc hạ bắt đầu tiến đến, nhưng trước khi chúng có thể làm gì, một nhóm người của Lâm Quang đã xuất hiện từ phía sau, trang bị vũ khí đầy đủ. Họ là những người bảo vệ mà Lâm Quang đã thuê từ những thương nhân liên minh, những người sẵn sàng hỗ trợ anh trong mọi tình huống.
“Tôi không muốn đổ máu,” Lâm Quang nói lớn, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy quyền. “Nhưng nếu các người tiếp tục, tôi sẽ không ngại dùng vũ lực để bảo vệ bản thân và tài sản của mình.”
Những tên thuộc hạ do dự, nhưng tên cầm đầu vẫn giữ vẻ mặt cứng rắn. “Cậu nghĩ rằng có vài người này là đủ để chống lại chúng tôi sao? Cậu quá ngây thơ rồi, Lâm Quang.”
Trước khi tình hình có thể leo thang, một giọng nói uy nghiêm vang lên từ phía sau đám đông: “Dừng lại ngay! Đây là lãnh thổ của triều đình, bất kỳ ai gây rối sẽ bị xử lý nghiêm khắc.”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía giọng nói. Đó là Trương đại nhân, người đã đến cùng một nhóm lính triều đình. Sự hiện diện của ông ngay lập tức làm thay đổi không khí căng thẳng. Tên cầm đầu và đám thuộc hạ lập tức tỏ ra dè dặt, không dám tiếp tục hành động liều lĩnh.
“Trương đại nhân, chuyện này không liên quan đến ngài,” tên cầm đầu cố gắng biện hộ. “Chúng tôi chỉ đến đây để giải quyết một số mâu thuẫn thương mại.”
Trương đại nhân nhướng mày, ánh mắt sắc bén như dao. “Giải quyết mâu thuẫn thương mại bằng vũ lực? Các người nghĩ rằng pháp luật không tồn tại ở đây sao? Bất kỳ ai gây rối trật tự sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt từ triều đình.”
Tên cầm đầu nhìn Lâm Quang, rõ ràng là không muốn bỏ cuộc dễ dàng. Nhưng trước sự hiện diện của Trương đại nhân và quân lính, hắn không còn lựa chọn nào khác. Hắn ra hiệu cho đám thuộc hạ rút lui. Trước khi rời đi, hắn quay lại nhìn Lâm Quang với ánh mắt đầy hăm dọa. “Chuyện này chưa kết thúc đâu, Lâm Quang. Cậu đã chọn con đường sai lầm.”
Khi đám người rời đi, Lâm Quang cảm thấy một gánh nặng lớn được dỡ bỏ, nhưng anh biết rằng lời đe dọa của tên cầm đầu không phải là nói suông. Anh cúi đầu cảm tạ Trương đại nhân. “Cảm ơn ngài, Trương đại nhân. Nếu không có ngài, tôi không biết mọi chuyện sẽ ra sao.”
Trương đại nhân mỉm cười, nhưng vẻ mặt vẫn nghiêm túc. “Lâm công tử, cậu đã đối mặt với tình huống này rất tốt, nhưng cậu phải nhớ rằng những kẻ như chúng không dễ bỏ qua. Cậu đã làm đúng khi không để chúng đe dọa, nhưng cần phải thận trọng hơn nữa. Chúng sẽ không dễ dàng từ bỏ.”
Lâm Quang gật đầu. “Tôi hiểu, thưa đại nhân. Tôi sẽ tăng cường bảo vệ và tiếp tục củng cố liên minh với những thương nhân khác. Tôi không muốn để họ có cơ hội làm hại thêm ai nữa.”
Trương đại nhân nhìn anh một lúc, rồi nói với giọng trầm ngâm: “Có lẽ đã đến lúc chúng ta cần phải hành động mạnh mẽ hơn. Cậu không thể tự mình đối đầu với chúng mãi. Chúng ta cần sự can thiệp của triều đình để tiêu diệt tận gốc những thế lực ngầm này.”
Lâm Quang ngạc nhiên, nhưng rồi nhận ra rằng Trương đại nhân nói đúng. Để bảo vệ những gì anh đã xây dựng và để giữ cho thị trường được công bằng, anh cần phải dựa vào sức mạnh của chính quyền. “Ngài nói đúng. Nếu có sự hỗ trợ từ triều đình, chúng ta có thể dẹp tan mối đe dọa này một lần và mãi mãi.”
Trương đại nhân gật đầu. “Ta sẽ chuẩn bị báo cáo lên hoàng thượng, đồng thời phối hợp với các quan chức khác để bắt đầu một cuộc điều tra toàn diện về hoạt động của những thế lực ngầm. Cậu cần tiếp tục công việc của mình, nhưng hãy cẩn thận hơn. Hãy luôn giữ liên lạc với ta, và nếu có bất kỳ dấu hiệu nào bất thường, hãy báo cho ta ngay lập tức.”
Lâm Quang cảm thấy sự quyết tâm và lòng tin càng thêm mạnh mẽ. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng với sự hỗ trợ của Trương đại nhân và liên minh các thương nhân, anh tin rằng mình có thể vượt qua mọi thử thách.
Những ngày sau đó, Lâm Quang không chỉ tập trung vào việc kinh doanh mà còn tích cực tham gia vào các cuộc họp với Trương đại nhân và các quan chức khác để lập kế hoạch chống lại thế lực ngầm. Anh bắt đầu xây dựng mạng lưới thông tin, thu thập các chứng cứ về những hoạt động phi pháp của đối thủ, và cung cấp chúng cho triều đình.
Cuộc chiến với thế lực ngầm bước vào giai đoạn quyết liệt hơn. Các thương nhân liên minh với Lâm Quang cũng đồng lòng hợp tác, không chỉ để bảo vệ công việc của mình mà còn để tạo ra một thị trường thương mại công bằng và minh bạch. Những nỗ lực này bắt đầu mang lại kết quả khi triều đình bắt đầu hành động.
Một buổi sáng, khi mặt trời còn chưa lên cao, Lâm Quang nhận được tin tức từ Trương đại nhân. Các quan chức triều đình đã ra lệnh bắt giữ những kẻ đứng đầu của thế lực ngầm, dựa trên các chứng cứ mà Lâm Quang và liên minh đã thu thập. Những kẻ đã từng đe dọa anh và những người khác giờ đây phải đối mặt với sự trừng phạt nghiêm khắc từ pháp luật.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền, khiến không chỉ Lâm Quang mà toàn bộ khu chợ cảm thấy nhẹ nhõm. Mối đe dọa từ thế lực ngầm đã bị tiêu diệt, và thị trường bắt đầu hồi phục trở lại. Các thương nhân, những người từng bị áp bức, giờ đây có thể buôn bán một cách tự do và công bằng hơn.
Dù đã vượt qua được một thử thách lớn, Lâm Quang biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều khó khăn. Nhưng với sự ủng hộ của bạn bè, đồng nghiệp, và triều đình, anh tin rằng mình có thể tiếp tục phát triển sự nghiệp, xây dựng một đế chế thương mại mạnh mẽ, và đóng góp cho sự thịnh vượng của đất nước.
Với ánh mắt hướng về tương lai, Lâm Quang chuẩn bị cho những bước tiếp theo trong hành trình đầy thách thức nhưng cũng đầy cơ hội này. Anh đã sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ khó khăn nào, với niềm tin mãnh liệt vào sự công bằng và chính trực trong mọi hành động của mình.