Doanh Nhân Quay Lại Thời Kỳ Tây Hán - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Thế Giới Mới
Sáng hôm sau, căn nhà của Zhang Wei
Lâm Minh thức dậy trong căn phòng nhỏ của Zhang Wei, nơi ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ gỗ. Zhang Wei đã chuẩn bị một bữa sáng đơn giản với bánh mì, trái cây và trà. Anh ngồi xuống ăn sáng cùng Zhang Wei, trong khi suy nghĩ về cách tiếp cận vấn đề của mình.
Zhang Wei: (mỉm cười) “Ngài đã ngủ ngon. Chúng ta có thể bắt đầu khám phá thành phố ngay sau khi ăn sáng. Có lẽ sẽ giúp ngài quen dần với nơi này.”
Lâm Minh: (gật đầu) “Cảm ơn ông. Tôi cũng cần tìm hiểu thêm về cách mà thế giới này hoạt động để có thể thích nghi nhanh chóng.”
Sau bữa sáng, Zhang Wei dẫn Lâm Minh đi dạo quanh thành phố. Họ đi qua những con phố đông đúc, nơi các thương nhân bày bán hàng hóa từ các loại gia vị, vải vóc đến đồ trang sức.
Zhang Wei: (chỉ tay vào một cửa hàng) “Đây là cửa hàng của người bán gia vị. Gia vị rất quan trọng trong thương mại của chúng tôi. Có những loại gia vị từ các vùng xa xôi mà chúng tôi rất quý.”
Lâm Minh: (nhìn quanh với sự thích thú) “Thú vị quá. Ở thời kỳ này, mọi thứ đều mới lạ với tôi.”
Khi đi qua một khu chợ đông đúc, Lâm Minh bị thu hút bởi một nhóm người đang vây quanh một diễn viên múa. Zhang Wei dẫn anh đến gần hơn để xem.
Zhang Wei: (giới thiệu) “Đây là một buổi biểu diễn nghệ thuật truyền thống. Chúng tôi rất thích xem các buổi biểu diễn như thế này để giải trí.”
Lâm Minh đứng xem với sự ngạc nhiên. Anh không thể không cảm thấy sự khác biệt rõ rệt giữa thế giới hiện đại và thế giới cổ xưa này.
Một giờ sau, gần cung điện
Zhang Wei dẫn Lâm Minh đến gần cung điện, nơi có nhiều quan chức và thương nhân tụ tập. Zhang Wei giải thích rằng đây là nơi các quyết định quan trọng của Đế quốc Tây Hán được đưa ra.
Zhang Wei: “Tại đây, nhiều cuộc họp và quyết định quan trọng của Đế quốc diễn ra. Nếu ngài muốn tìm hiểu thêm về việc giao thương, có thể gặp một số quan chức ở đây.”
Lâm Minh: (hơi hồi hộp) “Tôi rất muốn gặp những người quan trọng để hiểu rõ hơn về hệ thống thương mại của họ.”
Họ bước vào một khu vực lớn nơi nhiều quan chức và thương nhân đang thảo luận. Zhang Wei đưa Lâm Minh đến gặp một quan chức tên là Chen Tao, người phụ trách các vấn đề thương mại.
Zhang Wei: (chào hỏi) “Chen Tao, đây là Lâm Minh, một người khách đặc biệt. Anh ấy đến từ xa và muốn tìm hiểu về hệ thống thương mại của chúng ta.”
Chen Tao: (nhìn Lâm Minh với vẻ nghi ngờ) “Chào ngài. Tôi rất vui được gặp ngài. Nhưng tại sao ngài lại quan tâm đến thương mại của Đế quốc chúng tôi?”
Lâm Minh: (nói bằng giọng tự tin) “Tôi là một chuyên gia trong lĩnh vực thương mại và đang tìm hiểu về cách mà các nền văn minh cổ xưa phát triển và quản lý giao thương.”
Chen Tao: (nghi ngờ) “Ngài có thể chia sẻ thêm về các kỹ thuật và phương pháp thương mại hiện đại của mình không?”
Lâm Minh: “Chắc chắn rồi. Chúng tôi sử dụng nhiều công cụ hiện đại để quản lý và tối ưu hóa thương mại. Tuy nhiên, tôi cũng rất muốn học hỏi về cách các bạn tổ chức thương mại và quản lý các mối quan hệ quốc tế.”
Chen Tao có vẻ tò mò hơn và mời Lâm Minh và Zhang Wei vào một phòng họp nhỏ hơn để thảo luận chi tiết hơn.
Phòng họp nhỏ trong cung điện
Chen Tao: “Tôi đã nghe nói về những cải cách và phương pháp quản lý thương mại hiện đại. Nhưng liệu chúng có thể áp dụng vào hệ thống của chúng tôi không?”
Lâm Minh: “Có thể là có. Một trong những điều quan trọng là việc tạo dựng mối quan hệ bền chặt với các đối tác thương mại và tối ưu hóa quy trình vận chuyển hàng hóa.”
Họ tiếp tục thảo luận trong vài giờ, và Chen Tao bắt đầu nhìn nhận Lâm Minh với sự tôn trọng. Anh nhận thấy rằng các ý tưởng của mình có thể giúp cải thiện hệ thống thương mại hiện tại của Đế quốc.
Chiều hôm đó, trong căn nhà của Zhang Wei
Lâm Minh và Zhang Wei trở về nhà sau một ngày dài. Zhang Wei chuẩn bị bữa tối, trong khi Lâm Minh suy nghĩ về những cơ hội mới mà anh đã khám phá.
Lâm Minh: (ngồi xuống bàn ăn) “Hôm nay thật tuyệt vời. Tôi cảm thấy mình đã học được rất nhiều về cách mà thế giới cổ xưa hoạt động.”
Zhang Wei: (mỉm cười) “Tôi vui vì ngài cảm thấy như vậy. Nếu ngài muốn tiếp tục tìm hiểu và có kế hoạch, tôi sẽ giúp đỡ.”
Lâm Minh: “Tôi thực sự cảm ơn ông. Tôi nghĩ rằng đây sẽ là cơ hội tuyệt vời để không chỉ học hỏi mà còn đóng góp cho sự phát triển của thương mại ở đây.”
Khuya, căn phòng của Lâm Minh
Lâm Minh nằm trên giường, suy nghĩ về những cuộc gặp gỡ và cơ hội đang mở ra trước mắt. Anh biết rằng mình phải tận dụng tối đa thời gian này để hiểu rõ về hệ thống thương mại và tìm cách trở về hiện tại.
Lâm Minh: (nói với chính mình) “Ngày mai, mình sẽ phải gặp gỡ nhiều người hơn, và có thể tìm ra cách để quay trở lại thời gian của mình. Nhưng trước tiên, mình cần phải nắm bắt cơ hội này.”
Lâm Minh nhắm mắt lại, chuẩn bị cho một ngày mới đầy thách thức và cơ hội.