Doanh Nhân Xuyên Không Về Thời Kỳ Đế Quốc Ottoman - Chương 2
Chương 2: Đầu Quân Vào Thế Giới Mới
Người đàn ông mặc trang phục Ottoman tiến gần hơn, ánh mắt ông thể hiện sự tò mò và nghi ngờ. Ông có vẻ là một quan chức địa phương với bộ đồ truyền thống sang trọng và cầm theo một cây gậy nhỏ.
“Người lạ, có vẻ như ngài đang gặp khó khăn. Tôi là Ahmed, một thương nhân và người am hiểu nhiều về thành phố này. Có vẻ như ngài cần một hướng dẫn,” người đàn ông giới thiệu.
Michael thở dài, cảm thấy nhẹ nhõm khi tìm được người có thể giúp đỡ. “Tôi rất biết ơn. Tôi thực sự không biết mình đã đến đây như thế nào. Tôi chỉ biết mình đến từ một thế kỷ khác và dường như tôi đã bị đưa tới thời điểm này.”
Ahmed nheo mắt. “Điều này nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng nếu ngài thật sự cần giúp đỡ, tôi sẵn sàng giúp. Hãy theo tôi. Tôi có một quán trà nơi chúng ta có thể trò chuyện.”
Michael và Ahmed đi dọc theo con phố đông đúc. Michael quan sát xung quanh với sự kinh ngạc. Các cửa hàng bày bán hàng hóa phong phú, từ gia vị đến đồ trang sức, và không khí ở đây đầy sức sống và nhộn nhịp.
Khi họ đến quán trà, Ahmed dẫn Michael vào một phòng riêng, nơi có những chiếc bàn nhỏ và ghế bọc đệm mềm mại. Ahmed ra hiệu cho người phục vụ mang trà và bánh ngọt.
“Ngồi đi,” Ahmed nói, “Chúng ta có thể từ từ tìm hiểu về tình huống của ngài. Trong khi đó, hãy thưởng thức trà.”
Michael ngồi xuống, cảm thấy không khí trong phòng ấm cúng và thư giãn. Anh nhận lấy một tách trà và nhấp một ngụm, hương vị nồng nàn khiến anh cảm thấy dễ chịu.
“Cảm ơn. Thực sự, tôi không biết bắt đầu từ đâu. Tôi đến từ thế kỷ 21, nơi công nghệ rất phát triển, và tôi không biết mình làm thế nào để hòa nhập vào thế giới này,” Michael giải thích.
Ahmed nhìn anh với sự tò mò. “Ngài nói về công nghệ và thế kỷ 21. Có vẻ như ngài không phải là người bình thường. Có điều gì đặc biệt mà ngài biết về thương mại hay các kỹ thuật hiện đại mà chúng tôi có thể áp dụng?”
Michael suy nghĩ một lúc, sau đó nói, “Tôi có kiến thức về các phương pháp quản lý và giao dịch quốc tế. Nếu tôi có thể chia sẻ những kỹ thuật này với các thương nhân ở đây, có thể tôi sẽ giúp các bạn phát triển thương mại nhiều hơn.”
Ahmed gật đầu. “Thú vị. Đế quốc Ottoman hiện đang rất chú trọng vào việc mở rộng các mối quan hệ thương mại qua Con đường tơ lụa. Nếu những ý tưởng của ngài có thể giúp ích, đó có thể là một lợi thế lớn.”
Michael nở nụ cười. “Tôi sẽ rất vui được giúp đỡ. Nhưng trước tiên, tôi cần tìm hiểu thêm về thị trường và những đối tác thương mại quan trọng ở đây.”
Ahmed gật đầu. “Tôi sẽ giới thiệu ngài với một số thương nhân quan trọng và giúp ngài hiểu hơn về cách thức hoạt động của thị trường tại Istanbul. Nhưng ngài cần cẩn thận; thị trường nơi đây không phải lúc nào cũng dễ dàng.”
Michael cảm thấy háo hức và lo lắng. “Cảm ơn sự giúp đỡ của ông, Ahmed. Tôi sẽ cố gắng học hỏi và đóng góp hết khả năng của mình.”
“Chúng ta sẽ bắt đầu vào ngày mai,” Ahmed nói. “Đến lúc đó, ngài hãy nghỉ ngơi và chuẩn bị tinh thần. Istanbul có nhiều điều mới mẻ để khám phá, và tôi tin rằng chúng ta sẽ có một cuộc hành trình thú vị.”
Michael kết thúc bữa trà và đứng dậy, cảm ơn Ahmed vì sự giúp đỡ. Anh bước ra khỏi quán trà, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Mặc dù chưa biết những thử thách nào đang chờ đợi phía trước, nhưng anh đã sẵn sàng để khám phá thế giới mới và tìm cách tạo ra sự khác biệt.