Doanh Nhân Xuyên Không Về Thời Kỳ Minoa - Chương 1
Chương 1: Xuyên Thời Gian
Alex ngồi trước màn hình máy tính, chăm chú nghiên cứu các tài liệu về nền văn minh Minoa. Những thông tin về nền văn hóa cổ đại này luôn hấp dẫn anh. Đột nhiên, một cơn lốc ánh sáng nhấp nháy từ màn hình máy tính cuốn lấy anh, khiến mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo.
Alex cảm thấy mình như đang bị cuốn đi trong một cơn bão kỳ lạ, với những âm thanh vỡ vụn và ánh sáng chói lóa. Cảm giác rối loạn không ngừng gia tăng. Trong một khoảnh khắc, mọi thứ dừng lại. Anh ngã xuống một mặt đất mềm mại, cảm giác như đang nằm trên cỏ.
Alex: “Nơi đây… Đây là đâu?”
Anh mở mắt ra và thấy mình đang nằm trên một bãi biển tuyệt đẹp, với làn nước trong xanh và những dãy núi xa xa. Các con sóng vỗ về nhẹ nhàng, và không khí thơm mát của biển lấp đầy phổi anh. Xung quanh là những cây cọ và những bông hoa lạ mắt.
Alex đứng dậy và nhận thấy rằng mình đang mặc một bộ đồ kỳ lạ, không giống như trang phục hiện đại của anh. Anh cố gắng tìm kiếm một dấu hiệu nào đó về nơi mình đang ở.
Một người đàn ông mặc trang phục cổ đại, với bộ râu rậm và mái tóc dài, xuất hiện từ phía xa, đi về phía Alex. Người đàn ông đó có vẻ bối rối khi nhìn thấy Alex.
Người Đàn Ông: “Ông là ai? Tại sao lại ở đây?”
Alex: “Tôi… Tôi không biết. Tôi chỉ đang nghiên cứu về nền văn minh Minoa và đột nhiên… tôi thấy mình ở đây.”
Người Đàn Ông: “Minoa? Ông đang nói gì vậy? Đây là Crete, và ông đang ở gần làng Ierapetra. Tôi là Demetrios, một thương nhân từ làng.”
Alex (hoang mang): “Crete? Tôi không thể tin được. Tôi đang ở khoảng 3000 năm trước Công nguyên, phải không?”
Demetrios (nhướng mày): “Thời kỳ Minoa? Ông nói những điều kỳ lạ. Nếu ông không phải là người nơi đây, có thể ông gặp phải điều gì đó không bình thường. Hãy đi theo tôi đến làng. Chúng ta có thể tìm hiểu thêm về tình hình của ông ở đó.”
Alex gật đầu, theo Demetrios đi qua con đường nhỏ dẫn vào làng. Khi đến nơi, anh bị choáng ngợp bởi cảnh vật xung quanh: những ngôi nhà xây bằng đá, chợ sôi động, và những con người ăn mặc theo kiểu cổ đại.
Trong khi Alex đang quan sát, Demetrios đưa anh đến một ngôi nhà nhỏ và mời anh vào.
Demetrios: “Hãy ngồi xuống. Tôi sẽ chuẩn bị cho ông một chút nước và thực phẩm. Sau đó, chúng ta sẽ trò chuyện.”
Alex ngồi xuống và cảm thấy mệt mỏi. Sau một lúc, Demetrios trở lại với một cái bát đầy trái cây và nước mát.
Alex (nhận lấy bát trái cây): “Cảm ơn bạn. Tôi phải thừa nhận rằng tôi không biết phải làm gì trong tình huống này. Tôi không có ý định gây rối.”
Demetrios: “Tốt nhất là ông nên làm quen với nơi này. Nếu ông có thể, hãy giúp chúng tôi trong công việc thương mại. Có thể nhờ sự thông thái của ông mà chúng ta có thể phát triển mối quan hệ tốt hơn với các vùng khác.”
Alex: “Tôi sẽ cố gắng. Tôi biết một số thông tin về giao thương và có thể giúp cải thiện cách thức làm việc của các bạn.”
Demetrios (mỉm cười): “Đó là một ý tưởng hay. Ông sẽ giúp chúng tôi rất nhiều.”
Khi mặt trời lặn, Alex nằm trong phòng của Demetrios, suy nghĩ về tình huống kỳ lạ này. Anh không biết mình sẽ phải làm gì trong thời kỳ cổ đại, nhưng anh biết rằng mình cần phải nhanh chóng thích nghi và tìm cách quay trở lại thời đại của mình.
Alex nhắm mắt lại, đầy hoài nghi nhưng cũng tràn đầy quyết tâm. Anh sẽ phải học hỏi và làm việc chăm chỉ để hòa nhập và có thể tìm cách trở về nhà.