Đổng Trác và Sự Sụp Đổ - Chương 2
Chương 2: Quyền Lực Tối Thượng
Thành Lạc Dương náo nhiệt hơn bao giờ hết khi triều đình chuẩn bị cho buổi lễ phong thưởng Đổng Trác. Người dân tụ tập dọc hai bên đường, tò mò ngắm nhìn đoàn xe ngựa chở các quan lại và tướng lĩnh quan trọng đến cung điện. Ánh mặt trời chiếu rọi trên các tòa nhà cổ kính, làm nổi bật vẻ đẹp hùng vĩ của kinh thành.
Đổng Trác ngồi trên kiệu, ánh mắt sắc bén nhìn về phía trước. Bên cạnh ông, Lý Nho cùng các tướng lĩnh trung thành khác hộ tống, thể hiện sự uy nghiêm và quyền lực. Đoàn kiệu tiến thẳng vào cổng thành, tiến vào sân lớn của cung điện, nơi Hoàng đế và các quan lại đang chờ đợi.
Trong đại sảnh lộng lẫy, Hoàng đế Hán Hiến Đế ngồi trên ngai vàng, xung quanh là các đại thần và quan lại. Khi Đổng Trác bước vào, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía ông. Không khí trang nghiêm và căng thẳng.
“Đổng Trác, người đã lập công lớn trong việc dẹp loạn Hoàng Cân và bảo vệ triều đình,” Hoàng đế lên tiếng, giọng nói uy nghi. “Hôm nay, ta phong ngươi làm Thái sư, giữ quyền hành cao nhất trong triều đình. Từ nay, mọi quyết sách quan trọng sẽ phải qua tay ngươi.”
“Tạ ơn Hoàng thượng,” Đổng Trác cúi đầu, giọng nói thể hiện sự khiêm nhường. “Thần sẽ hết lòng phò tá Hoàng thượng, giữ gìn sự an nguy của triều đình và đất nước.”
Sau buổi lễ, Đổng Trác cùng Lý Nho và các tướng lĩnh trở về phủ của mình. Không khí trong phòng họp trở nên nghiêm túc khi họ bắt đầu bàn bạc về các kế hoạch tiếp theo.
“Lý Nho, ngươi có ý kiến gì về tình hình hiện tại của triều đình?” Đổng Trác hỏi, ánh mắt chăm chú.
“Thưa Thái sư, tình hình trong triều đình hiện tại rất phức tạp. Có nhiều quan lại không ủng hộ ngài, họ có thể trở thành mối đe dọa trong tương lai,” Lý Nho trả lời, giọng nói nghiêm túc.
“Chúng ta cần phải hành động ngay lập tức,” Đổng Trác nói, giọng nói chắc nịch. “Hãy triệu tập những người trung thành với ta, và chuẩn bị các kế hoạch để loại bỏ những kẻ chống đối.”
Cuộc họp kéo dài suốt đêm, với những kế hoạch chi tiết được vạch ra. Đổng Trác hiểu rằng để giữ vững quyền lực, ông phải loại bỏ mọi mối đe dọa tiềm tàng. Trong những tuần tiếp theo, các cuộc thanh trừng bắt đầu diễn ra. Những quan lại không trung thành bị bắt giữ hoặc lưu đày, quyền lực của Đổng Trác ngày càng được củng cố.
Một buổi chiều, khi Đổng Trác đang ngồi trong thư phòng, Lữ Bố bước vào với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Thưa Thái sư, có tin đồn rằng một số quan lại đang âm mưu lật đổ ngài,” Lữ Bố nói, giọng nói đầy lo lắng.
“Ta đã dự đoán trước điều này,” Đổng Trác đáp, giọng nói bình tĩnh. “Chúng ta sẽ đối phó với chúng. Lữ Bố, ngươi là người ta tin tưởng nhất, hãy chuẩn bị lực lượng và sẵn sàng hành động khi cần thiết.”
“Tuân lệnh, Thái sư,” Lữ Bố đáp lời, cúi đầu rời khỏi phòng.
Thời gian trôi qua, Đổng Trác tiếp tục củng cố quyền lực của mình. Ông thực hiện nhiều cải cách trong triều đình, tăng cường quân đội và xây dựng một hệ thống quản lý chặt chẽ. Dù gặp nhiều thách thức, Đổng Trác luôn biết cách đối phó và duy trì sự kiểm soát.
Một buổi tối nọ, khi Đổng Trác đang dùng bữa cùng các tướng lĩnh, Lý Nho tiến tới với một tin tức quan trọng.
“Thưa Thái sư, có tin đồn rằng Viên Thiệu đang âm mưu thành lập một liên minh chống lại ngài,” Lý Nho nói, giọng nói đầy lo lắng.
“Viên Thiệu à,” Đổng Trác cười nhạt. “Hắn nghĩ rằng có thể lật đổ ta sao? Hãy để hắn thử. Ta đã chuẩn bị mọi thứ để đối phó với hắn.”
“Chúng ta nên làm gì, thưa Thái sư?” Lý Nho hỏi.
“Chuẩn bị lực lượng, và hãy sẵn sàng đối phó với bất kỳ cuộc tấn công nào,” Đổng Trác ra lệnh. “Chúng ta sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội làm suy yếu quyền lực của ta.”
Cuộc họp kết thúc, mọi người rời khỏi phòng, chỉ còn lại Đổng Trác. Ông ngồi lại, nhìn ra cửa sổ, suy nghĩ về tương lai. Quyền lực tối thượng đã trong tay, nhưng ông hiểu rằng để giữ vững nó, ông phải đối phó với mọi thách thức và âm mưu.
Và như thế, Đổng Trác tiếp tục con đường đầy gian nan và biến động của mình, quyết tâm bảo vệ quyền lực và sự an nguy của triều đình nhà Hán.