Dưới Bóng Cây Nguyên Thủy - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Mới
Bác sĩ Marcus Blake tỉnh dậy với cơn đau đầu nhức nhối. Mở mắt ra, anh thấy mình nằm trên nền đất ẩm, giữa những tán cây khổng lồ mà chưa bao giờ anh thấy ở nơi nào khác. Mùi đất ẩm và tiếng chim hót vọng lại trong không khí. “Đây không phải là một giấc mơ,” anh tự nhủ, cảm giác sợ hãi dâng lên.
“Marcus! Anh ở đâu?” Giọng nói của một người phụ nữ vang lên từ phía xa, nhưng Marcus không thể nhìn thấy ai. Anh đứng dậy, cố gắng lấy lại thăng bằng và nhìn xung quanh. Thực vật xanh mướt bạt ngàn, những khúc gỗ lớn nằm rải rác, và phía xa xa là một con suối chảy róc rách.
“Cần phải tìm đường ra khỏi đây,” Marcus nghĩ. Nhưng rồi, một nỗi lo lắng khác ập đến. “Làm thế nào mình lại ở đây? Máy bay của mình…” Hình ảnh máy bay mất kiểm soát, những tiếng la hét và sự hỗn loạn hiện lên trong tâm trí anh.
Khi cố gắng tìm ra lối thoát, anh bỗng thấy một chiếc bóng lớn di chuyển giữa các cây. “Có người!” Marcus nghĩ, và ngay lập tức anh chạy về hướng đó.
“Tôi cần giúp đỡ!” anh kêu lên khi đến gần.
Một người đàn ông xuất hiện từ sau những tán cây, thân hình vạm vỡ và khuôn mặt dữ tợn. Anh ta mặc những bộ trang phục bằng da động vật, với một chiếc lao trong tay. “Ngươi là ai?” Người đàn ông nói bằng một giọng khàn khàn, đôi mắt nghi ngờ quan sát Marcus từ trên xuống dưới.
“Tôi là Marcus Blake, bác sĩ,” anh đáp, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi bị rơi máy bay và không biết mình đang ở đâu.”
“Bác sĩ?” Người đàn ông nhướn mày, vẻ mặt không hiểu. “Ngươi đến từ đâu? Đất của chúng ta không có chỗ cho những kẻ yếu đuối như ngươi.”
“Chờ đã! Tôi có thể giúp các bạn. Tôi có kiến thức về y học. Tôi có thể chữa trị cho người bị thương,” Marcus vội vàng nói, cố gắng thuyết phục người đàn ông.
Người đàn ông dường như bị thu hút bởi từ “chữa trị.” “Có người trong bộ lạc bị thương. Ngươi có thể chữa được không?”
“Có!” Marcus đáp, lòng tràn đầy hy vọng. “Hãy dẫn tôi đến đó.”
Người đàn ông gật đầu và ra hiệu cho Marcus đi theo. Họ tiến sâu vào rừng, những cây cổ thụ dày đặc che khuất ánh sáng mặt trời. Sau một hồi đi bộ, họ đến một khu vực nhỏ với một vài ngôi nhà đơn giản làm từ gỗ và lá cây.
“Ở đây!” Người đàn ông chỉ vào một căn lều lớn. Marcus tiến vào bên trong, nơi một người phụ nữ đang nằm trên nền đất, mặt trắng bệch và cơ thể run rẩy. Một người phụ nữ khác đang ngồi bên cạnh, nước mắt rơi lã chã.
“Chị ấy bị sốt cao và không thể cử động,” người phụ nữ nói trong tiếng thổ dân, giọng nói chứa đầy lo lắng.
“Cần phải tìm ra nguyên nhân. Tôi cần một ít nước và lá cây.” Marcus nói. Người đàn ông và người phụ nữ đi tìm ngay lập tức, để lại Marcus với người bệnh.
“Xin lỗi, tôi sẽ giúp bạn,” Marcus thì thầm, cảm giác hồi hộp dâng lên trong lòng. Anh quỳ xuống bên cạnh người phụ nữ, kiểm tra các triệu chứng. Lòng anh nặng trĩu khi thấy khuôn mặt cô ấy tái nhợt.
“Có lá cây nào có thể làm hạ sốt không?” Marcus tự hỏi, nhớ lại những kiến thức y học của mình. Sau vài phút, người đàn ông trở lại với nước và một vài loại lá.
“Những cái này có thể giúp không?” anh ta hỏi, vẻ mặt đầy hi vọng.
“Có thể,” Marcus đáp, “Nhưng tôi cần phải biết thêm về những gì đã xảy ra với cô ấy.”
Người phụ nữ bên cạnh bắt đầu nói, nhờ người đàn ông dịch lại. “Cô ấy ăn phải một loại trái cây lạ trong rừng. Sau đó, cô ấy bắt đầu cảm thấy không khỏe.”
“Có thể là ngộ độc thực phẩm,” Marcus suy nghĩ, rồi bắt đầu chế biến lá cây thành một loại thuốc hạ sốt. Anh lấy một ít nước từ chiếc bát, cho vào lá và nghiền nát chúng.
“Đưa cô ấy uống,” anh bảo, và người đàn ông làm theo, với đôi tay run rẩy.
Sau vài phút, người phụ nữ bắt đầu có phản ứng. Cô ho khan, và rồi, từ từ, cơn sốt dường như giảm bớt. Marcus cảm thấy hy vọng. “Cô ấy sẽ sống,” anh nói, và một nụ cười nở trên môi người phụ nữ bên cạnh.
“Ngươi đã cứu sống cô ấy,” người đàn ông nói, ánh mắt ngạc nhiên. “Ngươi là một thầy thuốc.”
Marcus cảm thấy một làn sóng nhẹ nhõm. “Tôi chỉ làm những gì tôi có thể,” anh đáp, nhưng trong lòng, anh biết rằng anh vừa trải qua một khoảnh khắc quyết định trong cuộc đời mình.
“Bây giờ, tôi cần tìm hiểu về nơi này và những người ở đây,” Marcus nghĩ. “Tôi phải học cách sinh tồn trong thế giới nguyên thủy này.”
Và từ đó, cuộc hành trình của Marcus bắt đầu. Anh không chỉ là một bác sĩ mà còn là một người học hỏi, một người chiến đấu để sinh tồn trong một thế giới mà sự sống và cái chết luôn cận kề.
“Đừng lo, tôi sẽ giúp các bạn,” Marcus khẳng định, trong khi lòng anh ngập tràn lo lắng và quyết tâm. “Đây chỉ là khởi đầu.”