Dưới Bóng Cây Nguyên Thủy - Chương 5
Chương 5: Khó Khăn Từ Thiên Nhiên
Sau những ngày chăm sóc và điều trị cho cô gái bị ngộ độc, bầu không khí trong bộ lạc đã dần trở lại bình thường. Tuy nhiên, Marcus biết rằng họ vẫn còn phải đối mặt với nhiều thách thức khác. Vết thương từ cuộc chiến với căn bệnh lạ vẫn còn hằn sâu trong tâm trí của mọi người.
Một buổi sáng nọ, trong khi Marcus đang thảo luận với Kael và Yara về kế hoạch phòng thủ cho bộ lạc, bỗng có một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo những đám mây đen kịt.
“Trời sắp mưa lớn!” Kael nói, ánh mắt lo lắng. “Chúng ta cần phải chuẩn bị trước.”
“Chúng ta cần bảo vệ nơi trú ẩn và các nguồn thực phẩm,” Marcus góp ý, cảm giác hồi hộp dâng lên. “Nếu không, mọi thứ có thể bị cuốn trôi.”
Yara đứng dậy, tay cầm chiếc lao, “Tôi sẽ đi kêu gọi mọi người chuẩn bị. Hãy giữ an toàn cho các trẻ em và những người bệnh.”
Kael gật đầu, và trong tích tắc, mọi người trong bộ lạc đã bắt đầu hành động. Marcus cùng với một vài người khác bắt đầu củng cố các lều, chèn thêm cành cây và đá để giữ cho nơi trú ẩn vững chắc.
“Đừng để nước mưa tràn vào,” Marcus hét lên, chỉ dẫn cho những người xung quanh. “Cần phải làm một rãnh để dẫn nước ra xa khỏi lều.”
Khi mọi người làm việc khẩn trương, bầu trời bắt đầu tối sầm lại. Cơn gió mạnh hơn, tiếng sấm vang lên làm lòng người cảm thấy hồi hộp. Một cơn bão đang đến gần, và Marcus biết rằng họ cần phải làm mọi thứ trong khả năng của mình để bảo vệ bộ lạc.
Khi công việc chuẩn bị gần như hoàn tất, mưa bắt đầu rơi. Những giọt nước lớn đổ xuống như những viên đá, làm ướt đẫm mọi thứ. Tiếng mưa rơi tạo ra âm thanh mạnh mẽ, hòa quyện với tiếng gió rít lên từng hồi.
“Chúng ta cần phải tìm nơi trú ẩn an toàn hơn!” Kael hét lên giữa tiếng ồn ào.
Marcus nghĩ đến những người yếu đuối trong bộ lạc, đặc biệt là những đứa trẻ và người bệnh. “Hãy đưa họ vào trong hang đá phía bắc! Nơi đó sẽ an toàn hơn!” anh chỉ đạo.
“Mau lên, mọi người!” Kael kêu gọi, dẫn dắt nhóm người di chuyển về phía hang đá. Trong khi đó, Marcus cùng Yara và một vài người khác tiếp tục giúp đỡ những người còn lại.
Khi họ đến được hang đá, ánh sáng yếu ớt bên trong làm giảm bớt sự hoảng loạn. Mọi người ngồi quây quần lại với nhau, ánh mắt đầy lo âu. “Chúng ta sẽ ổn thôi,” Marcus trấn an. “Hãy chờ cơn bão qua đi.”
Nhưng bão tố không chỉ mang đến mưa. Một cơn gió mạnh ập đến, làm rung chuyển cả hang đá. Những tiếng động ầm ầm từ bên ngoài khiến mọi người cảm thấy bất an.
“Mọi người hãy nắm chặt tay nhau!” Yara hô lớn, “Chúng ta sẽ vượt qua điều này cùng nhau.”
Marcus cảm thấy tim mình đập mạnh. Anh nghĩ đến những gì mà bộ lạc đã phải trải qua, những cuộc chiến và bệnh tật. Lần này, thiên nhiên đang thử thách họ một lần nữa.
Sau một thời gian dài chờ đợi, tiếng sấm và gió bắt đầu dịu lại. Nhưng Marcus không thể hoàn toàn yên tâm. “Chúng ta cần kiểm tra bên ngoài,” anh nói. “Xem có ai bị thương không.”
Khi mưa bắt đầu giảm, Marcus và Kael cùng nhau ra ngoài, trong khi những người khác vẫn ở lại trong hang đá. Cảnh tượng trước mắt khiến họ bàng hoàng. Nhiều cây cối đã bị đổ, và nước mưa tạo thành những con suối nhỏ chảy qua những nơi trước đây là lối đi.
“Đây là một thảm họa,” Kael thở hổn hển, nhìn quanh. “Chúng ta sẽ cần nhiều thời gian để khắc phục.”
“Đúng vậy, nhưng trước tiên, chúng ta phải kiểm tra xem có ai cần giúp đỡ không,” Marcus trả lời, lòng đầy quyết tâm.
Họ bắt đầu đi dọc theo khu vực làng, và khi đến gần lều chính, họ thấy một cảnh tượng đau lòng. Một trong những lều đã bị đổ sập, và những người bên trong vẫn chưa thể thoát ra.
“Giúp tôi!” Một người đàn ông hô lên, mặt đầy lo lắng. “Con trai tôi vẫn ở bên trong!”
Marcus không chần chừ. “Kael, giúp tôi nâng cái lều này lên!” anh kêu lên.
Hai người họ cùng nhau cố sức kéo lều lên, trong khi những người khác cũng nhanh chóng chạy đến. Cuối cùng, họ đã nâng được một phần lều lên, và một cậu bé chạy ra khỏi chỗ tối tăm, mặt mũi bẩn thỉu nhưng vẫn an toàn.
“Cảm ơn!” Người đàn ông ôm chặt lấy con trai mình, nước mắt rơi xuống vì vui sướng.
“Tôi vẫn còn một vài người bên trong!” người đàn ông kêu lên. Marcus và Kael ngay lập tức trở lại, và sau khi nỗ lực thêm một lần nữa, họ giúp kéo thêm một vài người ra ngoài, bao gồm cả một người phụ nữ mang thai.
“Khi mọi người đã an toàn, hãy đưa họ vào hang đá,” Marcus chỉ đạo. “Chúng ta cần phải chăm sóc cho những ai bị thương.”
Mọi người nhanh chóng di chuyển, nhưng Marcus cảm thấy áp lực đè nặng. “Chúng ta cần phải tìm cách phục hồi những thứ đã mất,” anh nghĩ, “và ngăn chặn những thiên tai tương tự trong tương lai.”
Khi họ quay trở lại hang đá, Marcus cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ phải làm việc cùng nhau, không chỉ để khôi phục mà còn để xây dựng lại bộ lạc mạnh mẽ hơn.”
Yara, đang chăm sóc cho một người phụ nữ bị thương, gật đầu đồng tình. “Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách, và lần này cũng không ngoại lệ.”
“Đúng vậy,” Kael thêm vào. “Chúng ta sẽ phải học cách sống hòa hợp với thiên nhiên, và không để bản thân trở thành nạn nhân của nó.”
Marcus nhìn vào ánh mắt kiên định của mọi người xung quanh. “Chúng ta sẽ biến thử thách này thành cơ hội,” anh nói với sự tự tin. “Hãy cùng nhau xây dựng một bộ lạc không chỉ mạnh mẽ về thể xác mà còn về tinh thần.”
Và với những suy nghĩ đó, cuộc hành trình của họ lại tiếp tục. Họ không chỉ sống sót trong những cơn bão mà còn học cách đứng dậy và đối mặt với những thách thức lớn hơn phía trước.