Đường Tăng Bị Bắt Cóc - Chương 1
Chương 1: Âm Mưu Bắt Cóc
Ánh chiều tà nhuộm đỏ bầu trời khi đoàn hành hương của Đường Tăng dừng chân nghỉ ngơi bên một dòng suối trong lành. Tôn Ngộ Không đứng canh gác, đôi mắt tinh anh của khỉ vương không bỏ sót bất kỳ động tĩnh nào trong khu rừng rậm rạp. Trư Bát Giới thì đang chuẩn bị bữa tối với đủ loại rau củ và thịt khô. Sa Tăng thì lặng lẽ đun nước, còn Đường Tăng đang ngồi thiền dưới gốc cây đại thụ, cầu nguyện cho hành trình thỉnh kinh được thuận lợi.
Xa xa trong rừng, một nhóm yêu ma đang âm thầm quan sát. Thủ lĩnh của chúng, một con yêu quái có dáng vẻ dữ tợn, đôi mắt rực lửa và hàm răng sắc nhọn, khẽ nhếch mép cười.
“Chúng ta đã theo dõi họ suốt nhiều ngày, giờ là lúc hành động,” hắn thì thầm. “Bắt cóc Đường Tăng sẽ giúp ta gia tăng sức mạnh và thống trị thế giới yêu ma.”
Bên cạnh hắn, những tên yêu ma khác gật đầu đồng thuận. Chúng bắt đầu triển khai kế hoạch, lặng lẽ di chuyển qua những tán cây, tiến gần hơn đến nơi Đường Tăng và các học trò đang nghỉ ngơi.
Cảnh 1: Đêm Tối Đầy Nguy Hiểm
Đêm xuống, ánh trăng mờ ảo chiếu qua những kẽ lá, tạo ra một không gian huyền bí và đáng sợ. Đường Tăng và các học trò đã chuẩn bị xong chỗ nghỉ, họ ngồi quây quần bên đống lửa trại.
“Tôn Ngộ Không, ngươi có thấy gì bất thường không?” Đường Tăng hỏi, giọng trầm ấm.
“Thưa sư phụ, mọi thứ vẫn yên bình. Nhưng đệ tử vẫn sẽ canh gác cẩn thận,” Tôn Ngộ Không đáp, đôi mắt không rời khỏi khu rừng tối tăm.
Trư Bát Giới thì cười hềnh hệch, “Đêm nay trăng đẹp thật, ta chỉ mong có một giấc ngủ ngon lành thôi.”
Sa Tăng lặng lẽ nhìn Trư Bát Giới, khẽ nhắc nhở, “Chúng ta phải cảnh giác, không được lơ là.”
Trong khi đó, băng nhóm yêu ma đã đến rất gần. Chúng dùng những lá bùa yểm chú để tỏa ra một làn sương mờ mịt, khiến các học trò dần dần mê man. Tôn Ngộ Không, dù rất mạnh, cũng không thể chống lại tác động của phép thuật này, anh dần dần gục xuống.
Cảnh 2: Âm Mưu Thực Hiện
Khi mọi người đã mê man, thủ lĩnh yêu ma ra hiệu cho đồng bọn tiến tới. Chúng cẩn thận bế Đường Tăng lên và rời khỏi trại nhanh chóng. Những yêu ma khác thì ở lại để đảm bảo rằng các học trò không thể tỉnh lại kịp thời.
Trong cơn mơ màng, Tôn Ngộ Không mơ hồ nhận ra có điều gì đó không ổn. Anh gượng dậy, cố gắng lắc đầu để tỉnh táo, nhưng những lá bùa yểm chú vẫn còn tác động mạnh.
“Không… không thể để sư phụ bị bắt cóc…” Tôn Ngộ Không lẩm bẩm, nhưng rồi lại chìm vào giấc ngủ mê man.
Cảnh 3: Sáng Sớm Tỉnh Dậy
Ánh bình minh chiếu rọi, xua tan màn đêm lạnh lẽo. Tôn Ngộ Không bật dậy, đôi mắt sáng rực. Anh nhanh chóng nhận ra Đường Tăng đã biến mất.
“Bát Giới! Sa Tăng! Mau tỉnh dậy!” Tôn Ngộ Không gọi lớn.
Trư Bát Giới và Sa Tăng giật mình tỉnh giấc, hoảng hốt khi thấy chỗ nằm của Đường Tăng trống rỗng.
“Chuyện gì đã xảy ra? Sư phụ đâu rồi?” Trư Bát Giới lo lắng hỏi.
“Tối qua chắc chắn có yêu ma tấn công, chúng đã bắt cóc sư phụ,” Tôn Ngộ Không nghiến răng.
Sa Tăng kiểm tra xung quanh, phát hiện những dấu vết của yêu ma để lại. “Chúng ta phải truy đuổi ngay lập tức, không thể để sư phụ gặp nguy hiểm.”
Cảnh 4: Quyết Tâm Giải Cứu
“Chúng ta sẽ phải tìm ra nơi chúng giấu sư phụ và giải cứu ngài,” Tôn Ngộ Không quyết tâm nói. “Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi sư phụ được an toàn.”
Trư Bát Giới và Sa Tăng gật đầu đồng ý. Họ chuẩn bị hành trang và vũ khí, quyết tâm bắt đầu cuộc hành trình đầy nguy hiểm để giải cứu Đường Tăng.
Ba người học trò của Đường Tăng tiến bước vào khu rừng rậm, quyết tâm vượt qua mọi thử thách để cứu sư phụ của mình. Bóng tối và nguy hiểm đang chờ đợi họ, nhưng với lòng dũng cảm và tình thầy trò, họ tin rằng sẽ vượt qua tất cả.