Đường Tăng Trong Làng Ma - Chương 1
Chương 1: Lạc Vào Làng Ma
Mặt trời vừa khuất bóng, bầu trời nhanh chóng chuyển sang màu xám đen u ám, báo hiệu một cơn bão lớn sắp ập đến. Đường Tăng và ba học trò – Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, và Sa Tăng – đang trên đường đi thỉnh kinh thì gặp phải giông bão dữ dội.
“Thầy ơi, trời sắp mưa lớn rồi, chúng ta phải tìm nơi trú chân thôi!” Tôn Ngộ Không, với đôi mắt sáng như sao, lo lắng nói.
Đường Tăng nhìn quanh, thấy xa xa có ánh sáng le lói từ một ngôi làng nhỏ. “Chúng ta mau tới ngôi làng đó, hy vọng sẽ có chỗ trú qua đêm.”
Cả nhóm vội vàng đi về hướng ngôi làng. Khi họ bước vào cổng làng, một luồng gió lạnh thổi qua khiến ai nấy đều rùng mình. Ngôi làng trông có vẻ bình yên, nhưng không khí lại u ám và lạnh lẽo đến kỳ lạ. Không một bóng người nào xuất hiện, chỉ có những căn nhà cũ kỹ và những tiếng rì rầm kỳ lạ vang lên từ xa.
“Thầy ơi, nơi này có gì đó không ổn. Con không thích nơi này chút nào,” Trư Bát Giới, với cái bụng tròn trĩnh và cái mũi nhạy cảm, rụt rè nói.
“Nhưng trời đã tối, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại đêm nay,” Đường Tăng trấn an, nhưng lòng ông cũng cảm thấy bất an.
Sa Tăng, với vẻ điềm tĩnh thường ngày, gật đầu. “Chúng ta cần cẩn thận hơn, thưa thầy.”
Cả nhóm tìm thấy một ngôi nhà trống và quyết định nghỉ lại. Đêm đến, khi mọi người đã chuẩn bị nghỉ ngơi, Đường Tăng và các học trò nghe thấy những tiếng động lạ. Tiếng kêu khóc, tiếng cười man rợ và những tiếng bước chân nặng nề vang vọng trong đêm.
“Có chuyện gì đó không ổn,” Tôn Ngộ Không, lúc nào cũng cảnh giác, lên tiếng. “Để con đi kiểm tra xem.”
Tôn Ngộ Không biến thành một chú ong nhỏ, bay ra ngoài và bắt đầu điều tra. Anh bay khắp làng, và nhận ra rằng những âm thanh đó xuất phát từ những hồn ma bị giam cầm trong ngôi làng này. Chúng không thể thoát ra và bị kẹt lại vì một lời nguyền cổ xưa.
Anh trở lại và kể lại những gì mình đã biết. “Thầy, đây là ngôi làng bị nguyền rủa. Các hồn ma bị giam cầm không thể rời khỏi nơi này. Có lẽ chúng ta cũng sẽ không thể dễ dàng thoát ra.”
“Chúng ta phải tìm cách giúp đỡ những hồn ma và đồng thời tìm cách thoát khỏi ngôi làng này,” Đường Tăng quyết định. “Chúng ta sẽ tìm kiếm manh mối về lời nguyền cổ xưa.”
Cả nhóm bắt đầu khám phá ngôi làng, hy vọng sẽ tìm thấy cách giải thoát. Trư Bát Giới, trong lúc lục lọi một ngôi nhà bỏ hoang, phát hiện ra một cuốn sách cũ nằm trên kệ sách bụi bặm. Anh cẩn thận lấy cuốn sách ra và đưa cho Đường Tăng.
“Thầy, cuốn sách này có thể chứa manh mối gì đó,” Trư Bát Giới nói, đôi mắt sáng lên.
Đường Tăng mở cuốn sách và đọc to: “Cuốn sách này kể về một phù thủy quyền năng đã đặt lời nguyền lên ngôi làng này. Để phá vỡ lời nguyền, chúng ta cần phải tìm kiếm ba vật phẩm ma thuật được giấu kín trong ngôi làng: một ngọn đèn linh hồn, một viên ngọc ma thuật và một chiếc gương bí ẩn.”
“Được rồi, chúng ta sẽ chia ra tìm kiếm những vật phẩm này. Mỗi người một vật, và khi tìm đủ, chúng ta sẽ hợp lại để phá vỡ lời nguyền,” Tôn Ngộ Không đề xuất.
“Đúng vậy, chúng ta sẽ không bỏ cuộc. Hãy bắt đầu từ ngọn đèn linh hồn,” Đường Tăng nói với lòng quyết tâm.
Trời đêm tĩnh lặng, nhưng bên trong ngôi làng ma quái này, cuộc hành trình đầy thử thách của Đường Tăng và các học trò chính thức bắt đầu.