Đường Tăng Trong Làng Ma - Chương 4
Chương 4: Chiếc Gương Bí Ẩn
Sau khi nghỉ ngơi và phục hồi sức lực, Đường Tăng và các học trò bắt đầu hành trình tìm kiếm chiếc gương bí ẩn. Họ biết rằng nhiệm vụ này sẽ không dễ dàng, nhưng với hai vật phẩm đã tìm được, họ cảm thấy hy vọng.
“Chúng ta cần phải quay lại ngôi làng và tìm thêm manh mối về chiếc gương,” Đường Tăng nói khi cả nhóm chuẩn bị rời khỏi bờ hồ.
Trên đường trở về, họ gặp một cụ già với gương mặt hiền từ nhưng đôi mắt buồn bã. Ông cụ ngồi bên đường, nhìn xa xăm. Đường Tăng tiến lại gần và cúi chào:
“Thưa cụ, chúng tôi đang tìm kiếm chiếc gương bí ẩn để giải thoát ngôi làng này khỏi lời nguyền. Cụ có biết gì về nó không?”
Cụ già nhìn Đường Tăng và các học trò, rồi khẽ gật đầu. “Ta biết về chiếc gương các ngươi tìm kiếm. Nó nằm trong căn nhà lớn ở trung tâm ngôi làng, nơi mà lời nguyền bắt đầu. Nhưng để đến được đó, các ngươi phải vượt qua những thử thách khắc nghiệt.”
“Chúng tôi sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách,” Tôn Ngộ Không nói, giọng đầy quyết tâm.
“Rất tốt,” cụ già đáp. “Hãy đi về phía ngôi nhà lớn ở trung tâm làng. Nhưng hãy nhớ, chiếc gương này không chỉ đơn thuần là một vật phẩm. Nó phản chiếu sự thật và sẽ thử thách lòng can đảm của các ngươi.”
Cả nhóm cảm ơn cụ già và nhanh chóng tiến về phía ngôi nhà lớn. Ngôi nhà này trông cũ kỹ và hoang tàn hơn bất kỳ căn nhà nào họ đã thấy. Cửa lớn bị khóa kín, và không khí xung quanh nặng nề như đang chất chứa một nỗi đau không thể tả.
“Chúng ta phải vào trong,” Sa Tăng nói, nhìn cánh cửa gỗ mục nát. “Ngộ Không, ngươi có thể mở cửa không?”
Ngộ Không gật đầu và dùng cây thiết bảng để đẩy mạnh cánh cửa. Cửa mở ra với một tiếng kêu rít chói tai, và bên trong là một không gian tối tăm, đầy mạng nhện và bụi bặm. Họ tiến vào, ánh sáng từ ngọn đèn linh hồn chiếu rọi khắp nơi.
Bên trong ngôi nhà, không gian rộng lớn nhưng trống trải. Họ tiến sâu hơn vào, và đến một căn phòng lớn nơi có một chiếc gương cổ kính đặt giữa phòng. Chiếc gương này tỏa ra ánh sáng yếu ớt, nhưng lại có sức hút kỳ lạ.
“Đây chắc chắn là chiếc gương bí ẩn mà chúng ta cần tìm,” Đường Tăng nói.
Khi họ tiến lại gần, chiếc gương bỗng nhiên sáng rực lên và một giọng nói vang lên từ bên trong:
“Những kẻ xâm nhập, các ngươi nghĩ rằng có thể dễ dàng chiếm lấy ta sao? Chiếc gương này sẽ thử thách lòng dũng cảm và sự thật của các ngươi. Hãy nhìn vào nó và đối mặt với sự thật của chính mình.”
Tôn Ngộ Không bước lên đầu tiên, nhìn thẳng vào gương. Anh thấy hình ảnh của mình phản chiếu, nhưng rồi hình ảnh biến đổi, hiện lên cảnh tượng anh đang đấu tranh với những kẻ thù mạnh mẽ, bảo vệ Đường Tăng và các học trò. Anh cảm thấy lòng tự hào và trách nhiệm.
Trư Bát Giới bước lên tiếp theo. Trong gương, anh thấy hình ảnh của mình trong những lúc yếu đuối và tham lam, nhưng cũng thấy mình cố gắng thay đổi và trở nên tốt hơn. Anh nhìn vào gương, cảm thấy quyết tâm vượt qua những khuyết điểm của mình.
Sa Tăng cũng đối mặt với gương. Anh thấy những hình ảnh về lòng trung thành và sự kiên trì, nhưng cũng có những khoảnh khắc anh cảm thấy cô đơn và bị bỏ rơi. Anh nhìn vào gương, nhận ra rằng sức mạnh của mình đến từ sự trung thành và lòng quyết tâm.
Cuối cùng, Đường Tăng bước lên. Trong gương, ông thấy hình ảnh về cuộc hành trình gian nan và những khó khăn đã trải qua. Ông thấy mình luôn giữ vững lòng từ bi và niềm tin vào Phật pháp, dẫn dắt các học trò vượt qua mọi thử thách.
Khi cả nhóm đã đối mặt với sự thật của mình, chiếc gương bỗng nhiên phát ra một ánh sáng rực rỡ và giọng nói lại vang lên:
“Các ngươi đã vượt qua thử thách của ta. Lòng dũng cảm và sự thật đã được chứng minh. Hãy nhận lấy chiếc gương này và tiếp tục hành trình của các ngươi.”
Chiếc gương lấp lánh trong tay Đường Tăng, như một biểu tượng của lòng dũng cảm và sự thật. Cả nhóm cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Họ biết rằng hành trình phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng với lòng quyết tâm và niềm tin vào chính mình, họ sẽ vượt qua mọi khó khăn để giải thoát ngôi làng khỏi lời nguyền.