Garen - Quyết Tâm Của Demacia - Chương 1
Chương 1: Niềm Tự Hào Của Demacia
Cơn gió rì rào trên chiến trường Demacia, mang theo âm vang của những trận chiến đã qua. Garen Crownguard, người đứng đầu Đội Tiên Phong Bất Diệt, kiên định bước đi qua những dãy lính canh, giáp trụ của anh sáng lên dưới ánh mặt trời. Ánh mắt xanh biếc của anh đầy cương nghị, không hề dao động trước những thách thức mà Demacia đang đối mặt. Đối với anh, sự trung thành với Demacia không chỉ là một bổn phận mà còn là linh hồn của mọi chiến binh nơi đây.
Garen: “Demacia vĩ đại đã chiến thắng qua vô số trận chiến, nhưng mối đe dọa từ phép thuật vẫn luôn là bóng ma đen tối. Chúng ta phải luôn cảnh giác.”
Anh dừng lại trên một đồi cao, nhìn xuống cánh đồng nơi trận chiến gần nhất vừa diễn ra. Những dấu vết của trận đấu vẫn còn đó: máu và đất bị cày xới, những mảnh giáp vỡ của kẻ địch Noxus. Garen hít một hơi dài, cảm nhận không khí trong lành của quê hương, và một nỗi tự hào tràn ngập trong lòng. Làm một người bảo vệ Demacia, anh hiểu rõ trách nhiệm của mình.
Phía sau anh, Tianna Crownguard, người dì và cũng là chỉ huy của Hội Bảo Vệ Demacia, tiến đến. Bà luôn là người có ảnh hưởng lớn đến Garen, một chiến binh sắt đá nhưng cũng đầy sự nhạy bén trong chiến lược.
Tianna: “Garen, chúng ta đã thắng, nhưng đừng để sự tự mãn làm mờ mắt. Phép thuật vẫn còn là mối đe dọa lớn nhất đối với chúng ta.”
Garen gật đầu, ánh mắt vẫn kiên định.
Garen: “Tôi hiểu, thưa dì. Phép thuật là thứ nguy hiểm không thể kiểm soát. Nó đã từng gây ra quá nhiều thảm kịch cho Demacia, và tôi sẽ không bao giờ cho phép nó tồn tại trong biên giới của chúng ta.”
Tianna bước lên đứng cạnh Garen, ánh mắt bà lướt qua chiến trường, nhưng vẻ mặt không lộ chút cảm xúc.
Tianna: “Tốt. Sự trung thành của cháu luôn là điều khiến cả Demacia tự hào. Nhưng đôi khi, những gì cháu tin tưởng có thể bị thử thách.”
Garen quay sang nhìn Tianna, cảm nhận được một điều gì đó khác thường trong giọng nói của bà.
Garen: “Dì đang ám chỉ điều gì?”
Tianna mỉm cười mỏng manh, đôi mắt của bà lấp lánh sự bí ẩn.
Tianna: “Chẳng có gì cụ thể, chỉ là trong cuộc đời một chiến binh, sẽ có những lúc cháu phải đối mặt với những quyết định mà cháu không bao giờ tưởng tượng được.”
Bà quay gót và bước đi, để lại Garen đứng đó suy tư. Anh nhìn theo bóng bà, tự hỏi về ý nghĩa của lời nói đó. Đối với Garen, mọi thứ đều rõ ràng: Demacia chống lại phép thuật, và anh sẽ luôn trung thành với lý tưởng đó. Không có lý do gì để nghi ngờ hoặc dao động.
Khi Garen tiếp tục tuần tra, anh gặp mặt những người lính của mình. Họ kính cẩn chào anh, như một vị anh hùng sống. Mọi người đều biết đến sức mạnh và lòng can đảm của Garen, người đã dẫn dắt họ qua bao nhiêu trận chiến cam go. Một trong những người lính trẻ, Cailan, tiến lên với nét mặt đầy sự ngưỡng mộ.
Cailan: “Thưa ngài Garen, làm sao ngài có thể giữ vững được lòng trung thành tuyệt đối với Demacia như vậy? Ngài không bao giờ do dự, không bao giờ sợ hãi. Tôi muốn học hỏi từ ngài.”
Garen mỉm cười, một nụ cười kiên định nhưng đầy trách nhiệm.
Garen: “Trung thành không phải là một lựa chọn, mà là một con đường. Để bảo vệ Demacia, ta phải không ngừng tin tưởng vào những lý tưởng của nó. Đừng để bất kỳ điều gì làm lay động lòng tin của cậu.”
Cailan gật đầu, ánh mắt sáng rực.
Cailan: “Tôi sẽ luôn ghi nhớ lời ngài.”
Khi màn đêm buông xuống, Garen trở về pháo đài Crownguard. Bên trong, ánh sáng từ những ngọn đèn hắt lên các bức tường đá lạnh lẽo. Garen ngồi một mình trong phòng, tháo giáp và để lộ cơ thể rắn chắc đầy vết sẹo của trận chiến. Tâm trí anh lại quay về với những gì Tianna đã nói. “Những gì cháu tin tưởng có thể bị thử thách,” câu nói đó cứ vang vọng trong đầu anh.
Trong khoảnh khắc đó, cánh cửa khẽ mở. Lux, em gái anh, bước vào với nụ cười nhẹ nhàng. Cô khác xa với Garen về tính cách, luôn mang một sự vui vẻ, nhẹ nhàng và bí ẩn. Garen nhìn thấy ánh sáng trong mắt Lux, thứ mà anh luôn yêu thương nhưng cũng bắt đầu khiến anh cảm thấy có gì đó lạ lẫm.
Lux: “Anh Garen, em nghe nói hôm nay anh lại giành được chiến thắng lớn. Em thật tự hào về anh.”
Garen cười, cố gắng giấu đi sự băn khoăn trong lòng mình.
Garen: “Anh chỉ làm nhiệm vụ của mình thôi, Lux. Demacia cần những chiến binh mạnh mẽ.”
Lux tiến lại gần anh, đặt tay nhẹ lên vai anh.
Lux: “Đôi khi, anh không cần phải gánh vác tất cả một mình. Em lúc nào cũng ở đây để hỗ trợ anh.”
Garen nhìn vào đôi mắt trong sáng của Lux, nhưng trong lòng anh cảm thấy có một điều gì đó không ổn. Anh không muốn nghi ngờ em gái mình, nhưng sự lo lắng từ lời nói của Tianna và cách Lux đối xử với anh khiến anh bất giác cảm nhận rằng có lẽ còn nhiều điều anh chưa biết.
Garen: “Lux… Anh biết rằng em luôn là người anh tin tưởng nhất. Nhưng có một số thứ mà chúng ta không thể để bị lay chuyển, không thể phá vỡ được, dù có chuyện gì xảy ra.”
Lux khẽ nhíu mày, ánh mắt cô lóe lên một điều gì đó mà Garen không hiểu rõ. Cô khẽ gật đầu, nhưng trong lòng cô cũng đang giằng xé. Lux hiểu rằng sự thật về khả năng phép thuật của cô không thể che giấu mãi mãi, và ngày mà Garen biết được sự thật có thể sẽ đến sớm hơn cô mong đợi.