Garen - Quyết Tâm Của Demacia - Chương 3
Chương 3: Trách Nhiệm Và Trách Nhiệm
Garen đứng lặng trong giây lát, cảm giác như thời gian ngừng lại. Ánh sáng yếu ớt từ phép thuật trong tay Lux dần tắt, nhưng sự căng thẳng giữa họ vẫn còn đó, đè nặng lên trái tim anh. Trách nhiệm của một chiến binh trung thành với Demacia đã theo anh suốt cuộc đời, và giờ đây, chính lý tưởng mà anh từng bảo vệ đang khiến anh rơi vào thế khó khăn nhất.
Garen: “Lux, anh… không biết phải nói gì nữa. Đây không phải điều anh mong muốn. Em biết Demacia chống lại phép thuật. Không phải vì chúng ta ghét những người như em, mà vì phép thuật có thể hủy hoại mọi thứ.”
Lux bước đến gần hơn, ánh mắt cô rực lên với sự kiên định và sự đau khổ hòa quyện. Cô hiểu những điều Garen nói, nhưng cô cũng biết rằng mình không thể thay đổi bản chất của mình.
Lux: “Em biết, Garen. Em biết Demacia đã bị phép thuật phá hủy trong quá khứ, và chúng ta đã chịu quá nhiều đau thương. Nhưng điều đó không có nghĩa tất cả phép thuật đều xấu. Em không bao giờ muốn làm hại bất cứ ai. Em chỉ muốn giúp đỡ.”
Garen quay lưng lại, đôi tay nắm chặt. Trái tim anh đang giằng xé giữa hai lựa chọn: tuân thủ luật pháp Demacia và bảo vệ lý tưởng của mình, hoặc bảo vệ Lux, người mà anh đã yêu thương và chăm sóc từ khi còn nhỏ.
Garen: “Anh không biết mình có thể tin vào phép thuật, Lux. Nó quá nguy hiểm. Nếu ai đó phát hiện ra, em sẽ không chỉ gặp rắc rối. Họ sẽ bắt giữ em, hoặc tệ hơn…”
Lux cúi đầu, nước mắt chảy dài trên má. Cô biết Garen đang đấu tranh với chính bản thân mình. Cô cũng không muốn đặt anh vào tình thế này, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
Lux: “Em không muốn khiến anh phải khó xử, Garen. Nhưng em không thể che giấu điều này mãi mãi. Em đã thử nhiều lần để kiểm soát sức mạnh của mình, để trở thành một người mà Demacia có thể tin tưởng. Nhưng anh phải hiểu rằng… phép thuật này không phải là thứ em có thể lựa chọn từ bỏ. Nó là một phần của em.”
Garen quay lại, ánh mắt đau đớn nhìn em gái mình. Trong sâu thẳm, anh không thể phủ nhận sự thật rằng Lux không giống như những pháp sư mà anh từng chiến đấu. Cô không có ý định làm hại bất cứ ai, và phép thuật của cô không phải là một thứ để hủy diệt. Nhưng điều đó không thay đổi được sự thật rằng Demacia không chấp nhận bất kỳ hình thức phép thuật nào.
Garen: “Lux, em có hiểu rằng nếu anh không báo chuyện này lên Hội Bảo Vệ Demacia, cả hai chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm không? Nếu người khác biết anh che giấu em, anh sẽ bị xử phạt, và không chỉ riêng anh—danh dự của gia tộc Crownguard cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
Lux nhìn vào mắt Garen, đôi mắt cô long lanh với sự quyết tâm và nỗi đau.
Lux: “Em hiểu, Garen. Nhưng em tin rằng có cách để thay đổi. Em tin rằng Demacia không nhất thiết phải coi tất cả phép thuật là hiểm họa. Anh là người hùng của Demacia. Nếu anh đứng lên, nếu anh nói rằng không phải tất cả phép thuật đều xấu xa, em tin rằng họ sẽ lắng nghe.”
Garen lùi lại một bước, không tin vào những gì mình vừa nghe. Lux đang yêu cầu anh phản bội lý tưởng mà anh đã bảo vệ suốt cuộc đời mình, chỉ vì em gái anh có một khả năng bị cấm. Điều đó thật phi lý, nhưng… sâu thẳm trong lòng, anh hiểu rằng cô nói đúng.
Garen: “Lux… em đang yêu cầu anh làm điều không tưởng. Thay đổi cách Demacia nhìn nhận về phép thuật? Đó là điều không thể. Phép thuật đã phá hủy quá nhiều. Làm sao họ có thể chấp nhận một sự thay đổi lớn như vậy?”
Lux tiến lên, ánh mắt cô tràn đầy hy vọng.
Lux: “Không phải phép thuật đã phá hủy tất cả, Garen. Đó là cách mọi người sử dụng nó. Cũng như vũ khí hay quyền lực, phép thuật chỉ là công cụ. Điều quan trọng là người nắm giữ nó có mục đích gì. Em không bao giờ muốn làm điều xấu. Anh biết điều đó, phải không?”
Garen ngừng lại, ánh mắt anh chùng xuống. Anh biết rằng Lux không có ác ý, rằng cô chỉ muốn giúp đỡ và bảo vệ Demacia như anh. Nhưng điều đó không thể thay đổi luật lệ nghiêm khắc của đất nước họ. Tuy nhiên, lòng trung thành với gia đình luôn là ưu tiên cao nhất của anh, và dù lý tưởng của Demacia quan trọng đến đâu, tình cảm anh dành cho Lux vẫn không thể bị lấn át.
Garen: “Anh… không thể hứa bất cứ điều gì. Nhưng anh sẽ không báo cáo chuyện này, Lux. Anh không thể làm thế với em. Anh chỉ yêu cầu một điều—đừng để bất cứ ai khác phát hiện. Hãy giữ điều này bí mật. Vì nếu em bị bắt, không ai có thể cứu được em.”
Lux nhìn anh, cảm giác biết ơn và nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng.
Lux: “Em hứa, Garen. Em sẽ cẩn thận. Và cảm ơn anh… cảm ơn vì đã không từ bỏ em.”
Garen gật đầu, nhưng lòng anh vẫn nặng trĩu. Anh biết rằng đây không phải là kết thúc của vấn đề, mà chỉ là khởi đầu cho một chuỗi những khó khăn và thử thách phía trước.