Giá Trị Của Sự Im Lặng - Chương 2
Chương 2: Người Khách Lạ Bí Ẩn
Sáng hôm sau, khi Jacob thức dậy, Daniel đã ra ngoài sân. Ông đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ, lặng lẽ quan sát cảnh vật xung quanh. Jacob bước ra, chào Daniel và mời ông vào ăn sáng.
“Ông ngủ ngon chứ, Daniel?” Jacob hỏi, giọng thân thiện.
“Cảm ơn, tôi ngủ rất ngon,” Daniel đáp, mỉm cười nhẹ nhàng.
Bữa sáng diễn ra trong không khí trầm lắng. Sarah và các con của Jacob cảm thấy sự hiện diện của Daniel khá kỳ lạ. Dù ông không nói nhiều, nhưng sự im lặng của ông lại mang đến một cảm giác bình yên lạ kỳ.
Sau bữa sáng, Jacob quyết định đi làm việc trên cánh đồng như thường lệ. Ông mời Daniel đi cùng, nhưng Daniel từ chối một cách lịch sự.
“Cảm ơn ông, Jacob. Tôi sẽ ở lại giúp bà Sarah làm việc trong nhà,” Daniel nói.
Sarah ngạc nhiên, nhưng cũng vui vẻ đồng ý. Trong khi Jacob ra đồng, Daniel giúp Sarah và các con làm việc nhà. Ông không nói nhiều, nhưng mọi việc ông làm đều rất chu đáo và cẩn thận.
Chiều hôm đó, khi Jacob trở về từ cánh đồng, ông thấy ngôi nhà của mình sạch sẽ và gọn gàng hơn bao giờ hết. Sarah và các con đều tỏ ra rất hài lòng với sự giúp đỡ của Daniel.
“Cảm ơn ông, Daniel. Ông thật là một người khách quý,” Sarah nói, ánh mắt sáng lên niềm vui.
“Không có gì, thưa bà. Tôi chỉ làm những gì tôi có thể,” Daniel đáp, nụ cười hiền hòa.
Tối đó, khi cả gia đình quây quần bên đống lửa, Jacob quyết định hỏi Daniel về cuộc sống và những hành trình của ông.
“Daniel, ông đã đi qua rất nhiều nơi. Ông có thể kể cho chúng tôi nghe một vài câu chuyện được không?” Jacob hỏi.
Daniel ngước nhìn đống lửa, đôi mắt lấp lánh dưới ánh sáng. “Cuộc đời tôi có nhiều câu chuyện, nhưng không phải câu chuyện nào cũng có thể kể bằng lời. Có những điều, chỉ có sự im lặng mới có thể diễn tả hết.”
Jacob nhíu mày, vẫn chưa hiểu rõ ý nghĩa của những lời Daniel nói. “Nhưng ông có thể chia sẻ một chút về những trải nghiệm của ông được không? Chúng tôi rất muốn nghe.”
Daniel mỉm cười, rồi bắt đầu kể một câu chuyện ngắn về một người lữ hành cô độc tìm kiếm sự bình yên trong sự im lặng. Câu chuyện đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, khiến cả gia đình Jacob trầm lặng suy ngẫm.
Khi câu chuyện kết thúc, Daniel đứng dậy và chúc mọi người ngủ ngon. Trước khi đi, ông nhìn Jacob và nói: “Jacob, đôi khi chúng ta không cần nói nhiều để hiểu nhau. Hãy lắng nghe sự im lặng và ông sẽ tìm thấy câu trả lời.”
Jacob nhìn theo bóng dáng Daniel khuất dần trong bóng tối, lòng tràn đầy suy tư. Ông bắt đầu nhận ra rằng có lẽ, sự im lặng thật sự mang lại một sức mạnh kỳ diệu mà ông chưa từng biết đến.