Giấc Mơ Bay Cao - Chương 2
Chương 2: Những ngày đầu tiên
Mùa xuân năm 1889, Dayton bước vào những ngày đầu tiên của mùa nắng ấm. Trong xưởng nhỏ phía sau ngôi nhà của gia đình Wright, Wilbur và Orville đang bận rộn với một dự án mới. Họ đã quyết định nâng cấp những mô hình cánh diều của mình thành một cái gì đó có thể bay được một cách thực sự, không chỉ là cánh diều mà là một thứ có thể kiểm soát và điều khiển.
Wilbur cúi xuống bàn làm việc, tay cầm một thanh gỗ nhỏ, cẩn thận điều chỉnh góc của nó. “Orville, anh nghĩ chúng ta cần phải tìm cách để cánh có thể điều chỉnh trong khi bay. Nếu không, bất cứ cơn gió nào cũng có thể làm nó mất thăng bằng.”
Orville, đang ngồi gần đó, chăm chú vào một cuốn sách kỹ thuật mà họ vừa mượn từ thư viện, ngẩng lên. “Anh nói đúng. Nhưng em vẫn chưa hiểu rõ làm thế nào để chúng ta có thể điều khiển cánh mà không làm tăng trọng lượng quá nhiều.”
Wilbur đặt thanh gỗ xuống, nhìn sâu vào mắt em trai. “Chúng ta cần nghĩ đến việc tạo ra một cơ chế mà người điều khiển có thể thay đổi độ nghiêng của cánh. Giống như cách chim điều chỉnh lông cánh của chúng khi bay. Có lẽ, nếu chúng ta có thể làm điều này, chiếc máy bay sẽ có thể ổn định hơn trong không khí.”
Orville gật đầu, bắt đầu hình dung ra ý tưởng mà Wilbur đang nói. “Nhưng làm sao để thực hiện điều đó? Chúng ta cần phải thử nghiệm thêm để tìm ra giải pháp tốt nhất.”
Hai anh em lại lao vào công việc với niềm đam mê và sự quyết tâm. Họ thử nghiệm các loại vật liệu khác nhau, từ vải đến giấy dầu, từ gỗ nhẹ đến nhôm, tìm kiếm sự kết hợp hoàn hảo giữa trọng lượng và sức mạnh. Những buổi sáng sớm, họ ra ngoài đồng trống, nơi không có ai làm phiền, để thả các mô hình thử nghiệm.
Một buổi sáng, Wilbur và Orville đứng trước mô hình mới nhất của họ. Đó là một chiếc cánh diều lớn với thiết kế đặc biệt, có hai cánh song song với nhau. Wilbur cầm dây cương, mắt chăm chú nhìn theo những cơn gió nhẹ thổi qua cánh đồng.
“Anh nghĩ chiếc này sẽ bay tốt hơn những chiếc trước đó không?” Orville hỏi, trong giọng có chút lo lắng pha lẫn sự phấn khích.
“Chỉ có một cách để biết,” Wilbur trả lời, kéo nhẹ dây cương và để chiếc diều cất cánh.
Chiếc diều bắt đầu bay lên, từ từ tăng độ cao, đón lấy gió. Wilbur và Orville chăm chú quan sát, từng cử động của cánh, từng phản ứng của nó trước gió. Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh ập đến, chiếc diều rung lắc dữ dội.
“Orville, nhìn kìa! Cánh đang mất cân bằng!” Wilbur hét lên, cố gắng điều chỉnh dây cương để giữ chiếc diều thẳng.
Nhưng chiếc diều bắt đầu chao đảo, và chỉ vài giây sau đó, nó mất kiểm soát và rơi xuống đất với một tiếng động lớn. Hai anh em chạy tới, nhìn chiếc diều đã bị gãy một phần cánh.
“Chúng ta đã sai ở đâu?” Orville thở dài, cúi xuống nhặt những mảnh gỗ bị gãy. “Chúng ta cần phải hiểu rõ hơn về cách mà cánh hoạt động trong gió.”
Wilbur im lặng, nhìn chiếc diều vỡ nát trong tay. “Anh nghĩ chúng ta cần phải trở về căn bản. Cánh diều không đủ để dạy chúng ta cách bay. Chúng ta cần một cách tiếp cận khác, một cái gì đó thực sự có thể phản ánh cách một chiếc máy bay sẽ hoạt động.”
“Ý anh là… chúng ta nên thử chế tạo một chiếc mô hình máy bay thực sự?” Orville hỏi, đôi mắt ánh lên sự phấn khích.
“Đúng vậy,” Wilbur gật đầu, “Nhưng trước tiên, chúng ta cần phải hiểu rõ hơn về các lực ảnh hưởng đến một chiếc máy bay. Không chỉ là lực nâng, mà còn là lực cản, trọng lực, và lực đẩy. Chúng ta cần phải nghiên cứu kỹ hơn.”
Ngày hôm sau, Wilbur và Orville bắt đầu thu thập tất cả những gì họ có thể tìm thấy về khoa học bay. Họ đọc các tài liệu về khí động học, nghiên cứu các phát minh trước đó của những người đi trước như Otto Lilienthal, một nhà tiên phong người Đức trong lĩnh vực bay lượn. Họ thậm chí còn tìm cách liên lạc với những nhà khoa học và kỹ sư để hỏi thêm thông tin.
Một buổi chiều, trong khi đang đọc một cuốn sách về động lực học, Orville đột nhiên dừng lại. “Wilbur, em nghĩ chúng ta đã bỏ sót một yếu tố quan trọng: Động cơ. Nếu chúng ta có thể chế tạo một động cơ đủ nhẹ mà vẫn mạnh mẽ, nó có thể cung cấp lực đẩy cần thiết để cánh máy bay hoạt động hiệu quả.”
Wilbur ngẫm nghĩ rồi đáp: “Đúng vậy. Nhưng chế tạo một động cơ như vậy không phải là điều dễ dàng. Chúng ta cần tìm hiểu thêm về cách thức hoạt động của các động cơ hiện có và làm thế nào để làm cho chúng nhẹ hơn nhưng vẫn đủ mạnh mẽ.”
Và thế là hành trình tìm kiếm tri thức và thử nghiệm không ngừng của hai anh em bắt đầu. Những ngày tháng tiếp theo tràn đầy những cuộc thảo luận sôi nổi, những buổi thử nghiệm căng thẳng, và cả những đêm dài thức trắng bên ánh đèn dầu, vẽ lên những bản thiết kế mới.
Wilbur và Orville biết rằng con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng họ cũng biết rằng giấc mơ của mình đang dần trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Những ngày đầu tiên đầy gian truân này chính là nền tảng cho một cuộc phiêu lưu vĩ đại, một cuộc phiêu lưu mà họ tin rằng sẽ đưa con người bay lên bầu trời, vượt qua mọi giới hạn của trí tưởng tượng và thực tại.