Giấc Mơ Bay Cao - Chương 5
Chương 5: Phát minh của đôi cánh
Mùa đông năm 1901, những cơn gió lạnh buốt từ biển khơi thổi vào Kitty Hawk, nhưng điều đó không ngăn cản được bước tiến của Wilbur và Orville Wright. Sau những thử nghiệm đầy thử thách và cả những thất bại, hai anh em đã học được nhiều điều về nguyên tắc bay. Tuy nhiên, họ hiểu rằng để thực sự làm chủ bầu trời, họ cần một phát minh đột phá, một hệ thống điều khiển cánh có thể cho phép họ kiểm soát hoàn toàn chuyển động của máy bay.
Một buổi tối se lạnh, Wilbur và Orville ngồi quanh chiếc bàn gỗ cũ trong căn lều tạm bợ của họ ở Kitty Hawk. Bên ngoài, gió rít qua những khe cửa, nhưng trong lòng họ là một ngọn lửa không thể dập tắt – ngọn lửa của sự quyết tâm và khát vọng.
Wilbur mở ra một bản phác thảo mới mà anh vừa vẽ. “Orville, anh nghĩ chúng ta đã sai lầm khi chỉ tập trung vào việc làm sao để cánh có thể chịu được lực nâng. Chúng ta cần một cái gì đó có thể điều chỉnh được trong khi bay, một hệ thống cho phép người điều khiển có thể thay đổi hình dạng của cánh.”
Orville nhìn chằm chằm vào bản phác thảo, đôi mắt sáng lên. “Ý anh là một hệ thống điều chỉnh độ cong của cánh? Như cách mà chim điều chỉnh lông cánh để thay đổi hướng bay?”
“Chính xác,” Wilbur gật đầu, “Chúng ta cần một cách để làm cho cánh có thể uốn cong, thay đổi góc độ khi cần thiết. Điều đó sẽ giúp chúng ta kiểm soát hướng bay và giữ thăng bằng ngay cả khi gặp gió mạnh.”
Orville suy nghĩ một lúc, rồi mỉm cười. “Chúng ta có thể thử dùng một hệ thống dây cáp để kéo và thả cánh, làm thay đổi độ cong của nó. Điều này có thể giúp chúng ta kiểm soát hướng đi và thậm chí là quay đầu.”
Wilbur nhìn em trai, nhận ra rằng họ đã tìm ra hướng đi đúng. “Chúng ta sẽ gọi nó là ‘cánh điều chỉnh’. Nếu chúng ta làm đúng, nó sẽ là chìa khóa để chế tạo một chiếc máy bay thực sự có thể điều khiển được.”
Họ ngay lập tức bắt tay vào việc thử nghiệm ý tưởng mới này. Họ lắp ráp một mô hình thử nghiệm nhỏ, sử dụng những sợi dây cáp để kéo và thả cánh, điều chỉnh độ cong của cánh theo ý muốn. Những thử nghiệm ban đầu cho thấy hệ thống này hoạt động, nhưng vẫn cần nhiều cải tiến để trở nên ổn định và hiệu quả hơn.
Một buổi sáng, sau nhiều ngày làm việc không ngừng nghỉ, họ quyết định thử nghiệm mô hình mới nhất của mình. Wilbur đứng bên cạnh chiếc máy bay lượn, điều chỉnh những sợi dây cáp nối với hệ thống điều khiển cánh. Orville đứng ở phía xa, chuẩn bị sẵn sàng để ghi lại kết quả.
“Khi anh kéo dây này, cánh sẽ cong lên, tạo ra lực nâng lớn hơn. Còn khi thả dây, cánh sẽ trở lại hình dạng ban đầu, giúp máy bay hạ xuống một cách từ từ,” Wilbur giải thích, mắt chăm chú vào hệ thống mới của họ.
Orville gật đầu, chuẩn bị sẵn sàng. “Anh cứ thử đi, Wilbur. Hãy xem nó hoạt động thế nào.”
Wilbur kéo nhẹ dây cáp, và ngay lập tức, cánh của chiếc máy bay lượn uốn cong theo ý muốn. Máy bay bắt đầu bay lên cao hơn, ổn định hơn trong gió. Wilbur tiếp tục điều chỉnh, lần này thả dây cáp, và chiếc máy bay từ từ hạ xuống một cách êm ái.
Orville chạy lại gần, đôi mắt sáng rực. “Chúng ta đã làm được, Wilbur! Hệ thống này thật sự hoạt động!”
Wilbur mỉm cười, nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh. “Đúng vậy, nhưng chúng ta cần phải thử nghiệm thêm nhiều lần nữa để đảm bảo nó hoạt động ổn định trong mọi điều kiện gió.”
Những ngày tiếp theo, Wilbur và Orville không ngừng thử nghiệm và cải tiến hệ thống cánh điều chỉnh của mình. Họ thêm vào những cải tiến nhỏ, từ việc tăng cường độ bền của dây cáp đến việc tinh chỉnh góc độ của cánh. Dần dần, họ đã tạo ra một hệ thống điều khiển cánh hoàn hảo, giúp chiếc máy bay lượn của họ có thể bay ổn định và dễ dàng điều khiển hơn bao giờ hết.
Một buổi chiều, sau khi hoàn tất một trong những thử nghiệm thành công nhất của họ, Wilbur và Orville đứng trên đỉnh cồn cát, nhìn ra biển khơi xa xăm. Trong lòng họ dâng tràn niềm tự hào và hạnh phúc.
“Orville, chúng ta đang tiến gần hơn bao giờ hết đến giấc mơ của mình,” Wilbur nói, giọng đầy xúc động.
“Phải, Wilbur. Chúng ta đã phát minh ra thứ mà có thể giúp con người thực sự làm chủ bầu trời,” Orville đáp lại, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Nhưng chúng ta vẫn chưa xong. Hệ thống cánh điều chỉnh này chỉ là một bước đi. Chúng ta cần phải tiếp tục cải tiến, tiếp tục thử nghiệm, cho đến khi chúng ta có thể chế tạo ra một chiếc máy bay thực sự, không chỉ lượn trên gió mà còn bay xa và cao hơn,” Wilbur nói, ánh mắt nhìn xa xăm.
Orville gật đầu, nắm chặt tay anh trai. “Chúng ta sẽ làm được, Wilbur. Em tin rằng chúng ta sẽ làm được.”
Và thế là, với phát minh của đôi cánh điều chỉnh, Wilbur và Orville đã tiến thêm một bước lớn trong hành trình chinh phục bầu trời. Họ biết rằng còn rất nhiều việc phải làm, nhưng với sự kiên trì và niềm tin không lay chuyển, họ tin rằng một ngày không xa, họ sẽ bay cao, vượt qua mọi giới hạn của con người, biến giấc mơ bay cao của mình thành hiện thực.