Giấc Mơ Bị Lãng Quên - Chương 1
Chương 1: Lời Thì Thầm Của Quá Khứ
Trần Hữu Minh là một người đàn ông trung niên, sống một cuộc đời đều đặn và không có nhiều biến cố. Hằng ngày, anh đi làm tại một công ty tư vấn, trở về nhà, ăn tối và xem TV trước khi đi ngủ. Mọi thứ dường như đều đi theo quỹ đạo đã được định trước.
Một buổi tối nọ, Minh quyết định dọn dẹp lại căn phòng chứa đồ cũ, nơi mà anh đã bỏ bê từ lâu. Khi đang lật từng hộp giấy, anh vô tình tìm thấy một cuốn sổ cũ nằm trong góc tủ. Cầm cuốn sổ lên, Minh cảm thấy lòng mình chợt rung động. Đó là cuốn nhật ký thời thanh niên của anh, nơi ghi lại những giấc mơ, hoài bão và mục tiêu mà anh từng khao khát thực hiện.
Minh ngồi xuống ghế, lật từng trang giấy đã ngả màu vàng ố. Mỗi trang nhật ký như một cuốn phim tua lại những ký ức đã xa.
“Ngày 5 tháng 3 năm 1998: Hôm nay mình đã viết xong truyện ngắn đầu tiên! Cảm giác thật tuyệt vời. Mình muốn trở thành một nhà văn, viết ra những câu chuyện có thể chạm đến trái tim của mọi người.”
Minh đọc dòng chữ này và cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt. Đã bao lâu rồi anh không còn nhớ đến ước mơ này? Cuộc sống bận rộn với những trách nhiệm gia đình và công việc đã khiến anh dần dần từ bỏ giấc mơ đó.
Khi đang đắm chìm trong những dòng nhật ký, vợ anh, chị Lan, bước vào phòng.
Chị Lan: “Anh Minh, anh tìm thấy gì mà trông suy tư vậy?”
Minh ngẩng lên, nhìn vợ và cười nhẹ.
Minh: “Anh tìm thấy cuốn nhật ký cũ của mình. Đọc lại mới thấy, hồi trẻ anh từng có nhiều ước mơ lắm, Lan à.”
Chị Lan bước tới gần, nhìn vào cuốn sổ trong tay anh.
Chị Lan: “Anh đã từng viết rất nhiều nhỉ? Em nhớ hồi đó anh lúc nào cũng có sổ tay bên mình.”
Minh: “Ừ, nhưng rồi anh bận rộn với công việc, cuộc sống… và anh đã quên mất giấc mơ đó.”
Chị Lan ngồi xuống cạnh Minh, đặt tay lên vai anh.
Chị Lan: “Không bao giờ là quá muộn để thực hiện giấc mơ, anh ạ. Nếu anh vẫn còn muốn viết, em nghĩ anh nên bắt đầu lại.”
Minh cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Những lời của vợ như một ngọn gió mát thổi vào tâm hồn anh.
Minh: “Em nói đúng, Lan. Có lẽ đã đến lúc anh nên thực hiện lại giấc mơ của mình.”
Chị Lan mỉm cười, ánh mắt tràn đầy sự động viên và tin tưởng.
Chị Lan: “Em sẽ luôn ủng hộ anh, anh Minh. Hãy bắt đầu từ hôm nay nhé.”
Minh nhìn vào cuốn nhật ký, rồi nhìn vợ. Một cảm giác quyết tâm mới lại bùng cháy trong anh. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng với sự ủng hộ của vợ, anh tin rằng mình có thể thực hiện lại giấc mơ bị lãng quên.
Minh: “Cảm ơn em, Lan. Anh sẽ làm được.”
Và từ khoảnh khắc đó, Minh quyết định sẽ không để giấc mơ của mình chỉ là những dòng chữ trong cuốn nhật ký cũ. Anh sẽ viết lại cuộc đời mình, từng trang một.