Giấc Mơ Săn Bắn - Chương 1
Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh
Liam Thompson đang lặng lẽ bước qua rừng, hơi thở nhẹ nhàng như gió thoảng qua những tán lá. Anh di chuyển với sự cẩn trọng của một thợ săn giàu kinh nghiệm, từng bước chân không tạo ra tiếng động. Mắt anh chăm chú dõi theo con nai hiếm đang nhấm nháp cỏ ở khoảng cách xa. Nó có bộ lông màu nâu sáng, điểm xuyết vài vệt trắng tinh khiết. “Chỉ cần một phát súng chính xác…” Liam nghĩ thầm, tay anh chạm nhẹ vào cò súng.
Bỗng, một tiếng nứt khẽ vang lên dưới chân anh. Liam chưa kịp nhận ra điều gì xảy ra thì mặt đất dưới chân anh sụp xuống, nuốt chửng anh vào bóng tối. Anh cảm thấy mình rơi tự do, không có gì để bám víu, cảm giác hỗn loạn tràn ngập tâm trí.
Khi Liam tỉnh dậy, anh cảm thấy đau nhức khắp cơ thể, nhưng điều khiến anh bối rối hơn cả là khung cảnh xung quanh. Thay vì khu rừng hiện đại với những cây cối quen thuộc, anh thấy mình đang nằm giữa một khu rừng nguyên sơ, nơi mọi thứ dường như cũ kỹ và hoang dại hơn. Cây cối cao lớn vươn mình lên bầu trời, tán lá rậm rạp che khuất ánh nắng. Không có dấu hiệu của con người hiện đại, không có tiếng máy móc, chỉ có âm thanh của thiên nhiên thuần khiết.
Liam đứng dậy, cố gắng xác định phương hướng, nhưng đột nhiên anh cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình. Khi quay đầu lại, anh thấy một nhóm người lạ đang đứng cách anh không xa. Họ mặc trang phục làm từ da thú, với các công cụ thô sơ cầm trên tay. Mắt họ mở to, nhìn Liam với sự tò mò lẫn sợ hãi.
Một người đàn ông, có vẻ là trưởng nhóm, bước tới gần Liam, đôi mắt nghi hoặc và thận trọng. “Ngươi… là ai?” ông ta nói bằng một ngôn ngữ mà Liam không hiểu.
Liam cố gắng nói chuyện bằng tiếng Anh, nhưng anh nhận ra rằng không ai trong số họ hiểu anh. “I’m Liam Thompson. I’m a hunter,” anh nói, hy vọng rằng giọng điệu và ngôn ngữ cơ thể sẽ giúp anh truyền đạt ý định của mình.
Nhưng đáp lại anh chỉ là những ánh mắt bối rối. Một người phụ nữ trẻ trong nhóm chạm vào một người khác, nói nhỏ gì đó, và cả hai lùi lại, có vẻ sợ hãi trước sự hiện diện của Liam.
Liam nhận thấy rằng mình cần phải làm gì đó để không bị xem là mối đe dọa. Anh từ từ hạ súng xuống, đặt nó trên mặt đất rồi giơ hai tay lên, cố gắng tỏ ra không có ác ý.
Người đàn ông đứng đầu dường như hiểu ý định của Liam. Ông ta ra hiệu cho những người khác, và họ tiến lại gần hơn, tuy vẫn giữ khoảng cách nhất định. Họ bắt đầu trao đổi với nhau bằng ngôn ngữ của họ, đôi lúc chỉ trỏ về phía Liam và những vật dụng hiện đại mà anh mang theo.
“Chết tiệt, mình đã đi lạc vào đâu thế này?” Liam nghĩ thầm, khi nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào để giải thích chuyện gì đang xảy ra. Mọi thứ đều quá khác lạ, quá xa lạ.
Một người trong nhóm, có lẽ là một chiến binh, bước tới và chạm vào khẩu súng của Liam. Anh ta lùi lại ngay khi cảm nhận được sự lạnh lẽo của kim loại, và quay sang hỏi trưởng nhóm điều gì đó. Người đàn ông lớn tuổi gật đầu, rồi nhìn thẳng vào mắt Liam, một cái nhìn đầy kiên định.
“Chúng ta cần giao tiếp, cần tìm ra cách hiểu nhau,” Liam tự nhủ. Anh lấy từ trong túi áo ra một con dao găm nhỏ, nhưng thay vì đe dọa, anh từ từ đưa nó ra trước mặt, rồi dùng nó để cắt một nhánh cây nhỏ. Anh chậm rãi giải thích bằng cử chỉ rằng đây là công cụ, không phải vũ khí.
Người đàn ông lớn tuổi nhìn Liam, sau đó nhìn con dao. Ông ra hiệu cho những người khác, và một trong số họ tiến đến gần hơn, trao đổi với Liam bằng những cử chỉ thân thiện hơn. Họ dường như bắt đầu hiểu rằng Liam không phải là kẻ địch.
Liam thở phào, nhưng trong lòng vẫn đầy lo lắng. “Mình phải tìm cách quay trở lại,” anh tự nhủ, nhưng trước mắt, anh biết mình cần phải sinh tồn trong thế giới kỳ lạ này.
Cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa Liam và người dân nguyên thủy mở ra một chương mới trong cuộc đời của anh. Anh sẽ phải đối mặt với những thử thách mà anh chưa từng tưởng tượng đến, trong một thế giới mà kỹ năng săn bắn và sinh tồn sẽ trở nên vô giá hơn bao giờ hết.