Giấc Mộng Địa Ngục - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Khó Khăn
Vũ Khúc đi vào vùng đất tối tăm, nơi ánh sáng chỉ le lói qua những tán cây dày đặc. Mỗi bước đi của anh đều kèm theo tiếng xào xạc của lá khô và âm thanh kỳ lạ của những sinh vật trong bóng tối. Khi bước vào khu rừng u ám, cảm giác hồi hộp và lo sợ bắt đầu xâm chiếm tâm trí anh.
Vũ Khúc: (thì thầm với chính mình) “Mình không thể quay lại. Mình phải tìm viên ngọc đầu tiên.”
Bất ngờ, một tiếng gầm rú vang lên từ phía sau, khiến anh giật mình. Một con quái vật to lớn, với đôi mắt đỏ rực và bộ lông xù xì, lao về phía anh.
Quái vật: “Ai dám bước vào lãnh địa của ta?”
Vũ Khúc: (hít một hơi sâu, quyết tâm) “Tôi là Vũ Khúc! Tôi đến đây để tìm viên ngọc thần. Hãy tránh đường cho tôi!”
Quái vật: (cười khẩy) “Ngươi thật sự nghĩ mình có thể lấy được viên ngọc? Ngươi sẽ phải trả giá đắt nếu muốn vượt qua ta!”
Vũ Khúc cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn. Anh không thể lùi bước. Với sự khích lệ của Nhị Lan Thần trong đầu, anh quyết định đối đầu với con quái vật.
Vũ Khúc: (quyết tâm) “Tôi không sợ ngươi! Tôi sẽ chiến đấu!”
Vũ Khúc lao về phía con quái vật, sử dụng một cành cây làm vũ khí. Cuộc chiến diễn ra ác liệt, với những đòn tấn công mạnh mẽ từ cả hai bên. Tuy nhiên, sức mạnh và sự nhanh nhẹn của quái vật khiến Vũ Khúc khó khăn.
Quái vật: “Ngươi sẽ không sống sót đâu, nhãi ranh!”
Vũ Khúc: (mệt mỏi nhưng không từ bỏ) “Tôi không thể dừng lại! Tôi phải cứu lấy thế giới này!”
Trong một khoảnh khắc, Vũ Khúc nhớ lại lời của Nhị Lan Thần. Anh tập trung suy nghĩ, tìm kiếm sức mạnh bên trong mình. Một ánh sáng ấm áp từ lòng bàn tay bừng sáng, và một sức mạnh mới trào dâng.
Vũ Khúc: “Đây là sức mạnh của tôi!”
Với sức mạnh mới, anh vung cành cây lên và tấn công vào điểm yếu của con quái vật. Một cú đánh mạnh mẽ đã khiến quái vật lùi lại, gầm rú trong tức giận.
Quái vật: “Không thể nào! Ngươi… ngươi mạnh hơn ta!”
Vũ Khúc không bỏ lỡ cơ hội, tiếp tục tấn công cho đến khi con quái vật cuối cùng gục ngã. Anh thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm trên trán, nhưng cảm giác chiến thắng tràn ngập trong lòng.
Vũ Khúc: (thở phào) “Tôi đã làm được! Nhưng viên ngọc đâu rồi?”
Khi nhìn xung quanh, anh thấy một ánh sáng mờ ảo từ phía tảng đá gần đó. Vũ Khúc bước đến và phát hiện viên ngọc thần lấp lánh, nằm giữa những mảnh vỡ của con quái vật.
Vũ Khúc: (nhặt viên ngọc lên) “Tôi đã tìm thấy viên ngọc đầu tiên! Một bước gần hơn đến mục tiêu!”
Với viên ngọc trong tay, Vũ Khúc cảm thấy tràn đầy năng lượng. Nhưng anh biết rằng còn nhiều thử thách phía trước. Mặc dù con đường đầy chông gai, nhưng quyết tâm trong lòng anh không bao giờ tắt.
Vũ Khúc: (quyết tâm) “Tôi sẽ không dừng lại ở đây. Tôi sẽ tiếp tục hành trình và tìm kiếm viên ngọc thứ hai!”
Hành trình gian nan của Vũ Khúc chỉ mới bắt đầu, và anh biết rằng những thử thách lớn hơn đang chờ đón mình ở phía trước.