Giải Mã Các Hiện Tượng Tự Nhiên - Chương 10
Chương 10: Vượt Qua Giới Hạn
Trong những giờ phút căng thẳng cuối cùng trước khi siêu núi lửa Yellowstone có thể phun trào, Minh và nhóm của anh làm việc không ngừng nghỉ. Từng giây trôi qua đều đong đầy sự lo lắng, nhưng cũng là sự quyết tâm. Họ đã triển khai mọi biện pháp mà khoa học hiện tại có thể cung cấp – từ việc điều khiển dòng nước lạnh để giảm nhiệt độ magma cho đến việc tìm cách giải phóng áp suất thông qua những khe nứt nhỏ dưới lòng đất.
Trong phòng điều khiển, ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu lên những gương mặt căng thẳng của các nhà khoa học. Minh đứng trước bảng điều khiển chính, đôi mắt chăm chú nhìn các biểu đồ áp suất và nhiệt độ từ dưới lòng đất Yellowstone.
“Áp suất đang tăng đến mức không thể kiểm soát được,” một nhà khoa học trẻ lên tiếng, giọng đầy lo âu. “Nếu chúng ta không làm gì thêm, nó sẽ phun trào trong vài giờ tới.”
Tiến, người luôn sát cánh bên Minh, bước đến gần và đặt tay lên vai anh. “Minh, cậu đã làm mọi thứ có thể. Nếu chúng ta thất bại, không ai có thể trách cậu.”
Minh thở dài, nhưng vẫn giữ ánh mắt kiên định. “Tớ biết, nhưng không thể từ bỏ lúc này. Có hàng triệu sinh mạng đang phụ thuộc vào chúng ta. Chúng ta phải tìm cách giải quyết, ngay cả khi điều đó là không tưởng.”
Trong lúc các nhóm kỹ thuật viên và nhà khoa học khác đang thử nghiệm những phương pháp cuối cùng để kiểm soát áp suất, Minh bỗng nhận ra một điều gì đó. Anh nhìn chăm chú vào các mô hình địa chất và dữ liệu từ các cảm biến sâu dưới lòng đất. Điều gì đó trong kết cấu của các mảng kiến tạo quanh Yellowstone khiến anh suy nghĩ.
“Tiến, cậu nhìn vào đây,” Minh nói, chỉ vào một khu vực trên bản đồ địa chấn. “Ở phía đông của Yellowstone, có một loạt các khe nứt nhỏ liên kết với các mảng kiến tạo khác. Nếu chúng ta có thể mở rộng những khe nứt này một cách kiểm soát, có thể chúng ta sẽ giải phóng được một phần áp suất mà không gây ra vụ phun trào lớn.”
Tiến ngạc nhiên. “Cậu muốn nói là chúng ta sẽ cố tình tạo ra các vụ phun trào nhỏ để ngăn chặn vụ lớn?”
“Chính xác,” Minh trả lời, giọng anh đầy quyết tâm. “Thay vì để áp suất tích tụ đến mức không thể kiểm soát, chúng ta có thể cố gắng giảm nó dần dần. Đây là cách duy nhất còn lại mà chúng ta chưa thử.”
Tiến im lặng một lúc, rồi gật đầu. “Được, tớ sẽ liên lạc với đội kỹ thuật và chuẩn bị.”
Vài giờ sau, kế hoạch của Minh bắt đầu được triển khai. Các đội kỹ thuật đã lắp đặt các thiết bị đặc biệt quanh những khe nứt nhỏ gần Yellowstone. Các vụ nổ kiểm soát sẽ được thực hiện một cách cẩn thận để mở rộng những khe nứt này, hy vọng rằng chúng sẽ giúp giải phóng áp suất mà không gây ra thảm họa.
Trong khi đội kỹ thuật chuẩn bị các thiết bị, Minh và Tiến ngồi lại trong phòng điều khiển, theo dõi từng diễn biến nhỏ nhất từ các cảm biến dưới lòng đất.
“Mọi thứ đã sẵn sàng,” Tiến nói. “Chúng ta chỉ còn cách nhấn nút.”
Minh nhìn vào màn hình, cảm thấy trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Nếu kế hoạch này thất bại, mọi nỗ lực của họ sẽ trở nên vô ích, và một vụ phun trào có thể quét sạch toàn bộ vùng lân cận, gây ra hậu quả không thể lường trước. Nhưng nếu nó thành công, họ có thể đã ngăn chặn được một trong những thảm họa lớn nhất trong lịch sử loài người.
“Thực hiện thôi,” Minh ra lệnh.
Một giây sau, các vụ nổ kiểm soát đầu tiên vang lên dưới lòng đất. Mọi người trong phòng điều khiển đều nín thở theo dõi. Màn hình hiển thị các thông số liên tục dao động, cho thấy những tác động của các vụ nổ lên mảng kiến tạo và áp suất magma.
Sau vài phút căng thẳng, một nhà khoa học trẻ trong nhóm nghiên cứu bỗng reo lên: “Áp suất đang giảm! Các khe nứt đã mở rộng và đang giải phóng khí magma!”
Minh thở phào, đôi mắt vẫn không rời màn hình. “Tiếp tục theo dõi, đừng lơ là. Chúng ta cần chắc chắn rằng vụ phun trào sẽ không xảy ra.”
Qua từng giờ, áp suất bên dưới lòng đất Yellowstone tiếp tục giảm dần. Các vụ nổ kiểm soát thành công giải phóng đủ áp suất để ngăn chặn vụ phun trào lớn. Những đợt dung nham nhỏ chảy ra từ các khe nứt đã được kiểm soát và không gây ra bất kỳ thiệt hại lớn nào.
Cuối cùng, sau hàng giờ theo dõi căng thẳng, tất cả các thông số cho thấy Yellowstone đã ổn định trở lại. Minh ngồi xuống, thở dài nhẹ nhõm. Tiến mỉm cười và vỗ vai anh.
“Cậu đã làm được, Minh. Chúng ta đã vượt qua thử thách này.”
Minh gật đầu, nhưng trong lòng anh biết rằng điều này chỉ là một phần trong cuộc chiến dài hơi với thiên nhiên. Các hiện tượng tự nhiên sẽ tiếp tục xảy ra, và loài người sẽ còn phải đối mặt với nhiều thách thức khắc nghiệt hơn nữa.
Một tuần sau sự kiện Yellowstone, Minh và nhóm của anh nhận được lời khen ngợi từ khắp nơi trên thế giới. Các nhà khoa học, chính trị gia và công chúng ca ngợi sự dũng cảm và khả năng tiên đoán của anh. Tuy nhiên, Minh không tỏ ra quá tự hào. Đối với anh, đây không chỉ là thành tựu cá nhân mà là trách nhiệm của một nhà khoa học – dùng tri thức để bảo vệ loài người.
Một buổi tối, khi Minh và Tiến ngồi cùng nhau, nhấm nháp ly cà phê quen thuộc, Tiến nhìn anh và nói: “Cậu có nghĩ rằng sẽ có lúc chúng ta không thể ngăn chặn một thảm họa nào đó không?”
Minh mỉm cười nhẹ nhàng. “Có lẽ. Nhưng đó không phải là lý do để chúng ta từ bỏ. Thiên nhiên có thể rất mạnh mẽ, nhưng khoa học cũng vậy. Chúng ta phải tiếp tục tìm hiểu và chuẩn bị. Đó là cách duy nhất để chúng ta tồn tại.”
Ánh đèn mờ nhạt của phòng thí nghiệm phản chiếu lên khuôn mặt Minh, nhưng trong đôi mắt anh, ánh sáng của tri thức và sự quyết tâm chưa bao giờ mờ đi. Cuộc hành trình của anh vẫn chưa kết thúc. Sẽ còn nhiều hiện tượng tự nhiên cần được giải mã, và Minh biết rằng mình sẽ luôn đứng ở tuyến đầu, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.