Giải Mã Các Hiện Tượng Tự Nhiên - Chương 5
Chương 5: Dự Báo Động Đất Lịch Sử
Sau thành công trong việc thu thập dữ liệu từ cơn bão từ, Minh và nhóm của anh nhanh chóng trở thành tâm điểm của giới khoa học và truyền thông. Dù những hoài nghi vẫn còn đó, nhưng với những chứng cứ rõ ràng về khả năng thu nhận năng lượng từ bão từ, Minh đã phần nào khẳng định được năng lực của mình. Tuy nhiên, trong lòng anh, Minh biết rằng đây chỉ mới là một phần nhỏ trong cuộc hành trình dài phía trước.
Một buổi sáng, khi Minh đang xem xét những dữ liệu mới từ trạm quan sát địa chất, anh bỗng nhận thấy điều gì đó bất thường. Những số liệu về chuyển động của các mảng địa tầng đang thay đổi theo một mô hình không ổn định. Minh nhíu mày, cố gắng tập trung vào những con số.
“Lạ thật,” Minh lẩm bẩm. “Có gì đó không ổn.”
Tiến bước vào phòng, như thường lệ mang theo ly cà phê quen thuộc. “Sao rồi, cậu lại phát hiện ra điều gì mới à?”
“Đúng thế,” Minh nói, đưa tay chỉ vào màn hình. “Dữ liệu về chuyển động của các mảng địa tầng gần đây có dấu hiệu bất thường. Tớ nghĩ rằng một trận động đất lớn có thể xảy ra trong vài ngày tới.”
Tiến sững người, nhìn chằm chằm vào những con số nhảy múa trên màn hình. “Cậu chắc chứ? Động đất sao?”
Minh gật đầu, ánh mắt nghiêm trọng. “Dựa trên các mô hình tính toán, vùng bị ảnh hưởng có thể là khu vực gần núi lửa Ngọc Lĩnh, một vùng chưa từng ghi nhận động đất mạnh trước đây. Nhưng các số liệu này không nói dối. Sự thay đổi về áp suất địa tầng, cùng với tác động từ cơn bão từ trước đó, có thể kích hoạt một trận động đất lớn.”
“Cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?” Tiến hỏi, ánh mắt lo lắng.
“Tớ sẽ gửi thông báo cho chính quyền địa phương. Họ cần phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất. Nếu tớ đúng, họ có vài ngày để sơ tán người dân và triển khai các biện pháp an toàn.” Minh trả lời, tay bắt đầu gõ email một cách khẩn trương.
Chỉ trong vòng vài giờ, Minh đã gửi đi cảnh báo đến cơ quan chức năng và các chuyên gia địa chất khác. Mặc dù anh dự đoán chính xác về cơn bão từ, việc đưa ra cảnh báo về động đất là một chuyện hoàn toàn khác. Động đất luôn là một hiện tượng khó lường, và những lời cảnh báo về nó thường bị coi là thổi phồng.
Ngay sau khi Minh gửi đi cảnh báo, một cuộc họp khẩn được tổ chức tại cơ quan địa chất. Các nhà khoa học khác, cùng với Minh, bắt đầu tranh luận về khả năng xảy ra động đất. Không khí trong phòng họp căng thẳng khi mọi người tranh cãi.
“Minh, chúng ta đều biết rằng động đất rất khó dự đoán chính xác. Cậu chỉ dựa vào một vài con số thay đổi về áp suất địa tầng. Đây có thể là sự dao động tự nhiên,” một nhà khoa học khác lên tiếng, rõ ràng không tin tưởng vào cảnh báo của Minh.
“Đúng là động đất khó dự đoán, nhưng chúng ta không thể phớt lờ các dấu hiệu này,” Minh đáp, giọng kiên quyết. “Những thay đổi áp suất địa tầng mà tôi theo dõi không phải là ngẫu nhiên. Chúng có mối liên hệ trực tiếp với những tác động từ cơn bão từ trước đó. Điều này có thể là yếu tố kích hoạt.”
Giáo sư Trần, người đã ngồi im lặng suốt buổi họp, cuối cùng cũng lên tiếng: “Minh, tôi hiểu rằng cậu muốn cảnh báo mọi người, nhưng nếu dự đoán này sai, cậu có biết hậu quả sẽ như thế nào không? Người dân sẽ hoang mang, các doanh nghiệp bị gián đoạn, và danh tiếng của cậu cũng sẽ bị tổn hại. Cậu có thực sự sẵn sàng chịu trách nhiệm về điều này?”
Minh quay lại nhìn giáo sư Trần, đôi mắt anh tràn đầy quyết tâm. “Tôi hiểu điều đó, thưa giáo sư. Nhưng tôi không thể ngồi yên khi có khả năng xảy ra thảm họa. Nếu chúng ta sai, không ai bị thiệt hại cả. Nhưng nếu chúng ta đúng mà không hành động, hậu quả sẽ khủng khiếp. Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm.”
Căn phòng im lặng. Mọi người dường như không biết phải đối mặt với sự quyết tâm của Minh như thế nào.
Hai ngày sau, các cơ quan địa phương bắt đầu nhận được thông báo cảnh báo từ Minh. Một số người tỏ ra nghi ngờ, nhưng cũng có những nơi chuẩn bị sơ tán và thực hiện các biện pháp đề phòng, dù không hoàn toàn tin tưởng vào dự đoán này. Minh và nhóm của anh tiếp tục theo dõi chặt chẽ những thay đổi về địa chất.
Chiều hôm đó, trong khi Minh đang làm việc trong phòng thí nghiệm, Tiến chạy vào, thở dốc.
“Minh! Trận động đất đã xảy ra!” Tiến hét lên, tay cầm một tờ báo cáo khẩn cấp. “Nó xảy ra ở khu vực núi Ngọc Lĩnh, đúng như cậu dự đoán. Không lớn lắm, nhưng đủ để gây thiệt hại!”
Minh cảm thấy một cơn sóng cảm xúc tràn qua người mình. Anh đứng dậy, nhanh chóng đến bên màn hình máy tính để xem dữ liệu mới nhất. Quả thật, một trận động đất với cường độ 6,3 độ Richter đã xảy ra tại khu vực gần núi lửa. Mặc dù không gây ra thiệt hại nghiêm trọng về người, nhưng những ngôi nhà và cơ sở hạ tầng ở khu vực đã chịu nhiều tổn thất.
“Chúng ta đã đúng,” Minh thì thầm, mắt không rời khỏi màn hình. “Nếu họ không sơ tán, mọi chuyện đã tồi tệ hơn nhiều.”
Tiến đứng cạnh Minh, vỗ nhẹ vai anh. “Cậu đã cứu được rất nhiều người, Minh. Cậu đã chứng minh rằng khoa học không chỉ là lý thuyết mà còn có thể bảo vệ con người.”
Nhưng Minh không hề nở nụ cười. Anh biết rằng đây mới chỉ là bắt đầu. Cuộc hành trình của anh vẫn còn rất nhiều điều cần phải khám phá, và Minh biết rằng trách nhiệm của mình với khoa học, và với xã hội, càng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.