Giải Mã Các Hiện Tượng Tự Nhiên - Chương 9
Chương 9: Thử Thách Cuối Cùng
Sau vụ phun trào dưới lòng biển, Minh trở thành một nhân vật nổi tiếng khắp thế giới. Các nhà khoa học, chính quyền và giới truyền thông quốc tế đồng loạt ca ngợi anh như một nhà tiên phong trong việc dự đoán và đối phó với các hiện tượng tự nhiên đầy nguy hiểm. Tuy nhiên, Minh không hề cảm thấy vui vẻ hay tự mãn. Dù đã cứu sống hàng ngàn người, anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu cho một thách thức lớn hơn đang chờ đợi.
Một buổi sáng sớm, khi Minh đang ngồi trong văn phòng của mình, điện thoại của anh reo vang. Minh cầm máy và nghe thấy giọng của Tiến, người đồng nghiệp và bạn thân, vang lên đầy gấp gáp.
“Minh, cậu phải đến ngay trung tâm nghiên cứu địa chấn! Có điều gì đó không ổn ở khu vực siêu núi lửa Yellowstone.”
Minh ngồi thẳng dậy. Yellowstone – chỉ cần nhắc đến tên thôi cũng đã khiến anh cảm thấy lo lắng. Yellowstone không chỉ là một khu vực du lịch nổi tiếng, mà còn là nơi chứa một trong những siêu núi lửa lớn nhất thế giới. Nếu núi lửa này phun trào, nó có thể tạo ra thảm họa toàn cầu, gây thiệt hại không thể đo đếm được cho loài người.
“Cậu nói gì cơ? Siêu núi lửa Yellowstone?” Minh hỏi lại, giọng anh không giấu nổi sự căng thẳng.
“Đúng vậy,” Tiến trả lời. “Các cảm biến đã phát hiện ra những thay đổi bất thường dưới lòng đất. Áp suất khí magma đang tăng lên, và chúng ta có dấu hiệu cho thấy có thể xảy ra một vụ phun trào lớn.”
Minh không cần nghe thêm. Anh vội vàng thu dọn đồ và lái xe đến trung tâm nghiên cứu địa chấn.
Khi Minh đến nơi, cả trung tâm đã đầy ắp các nhà khoa học, kỹ thuật viên và chuyên gia địa chấn từ khắp nơi trên thế giới. Không khí căng thẳng đến mức mọi người hầu như không trò chuyện, chỉ dán mắt vào các màn hình hiển thị biểu đồ địa chấn và dữ liệu từ Yellowstone. Minh bước thẳng vào phòng điều khiển chính, nơi Tiến và một số chuyên gia hàng đầu đang đứng cạnh nhau.
“Minh, đến rồi à,” Tiến nói, khuôn mặt anh hiện rõ sự lo lắng. “Nhìn vào đây.”
Minh nhìn theo tay Tiến chỉ và thấy một loạt biểu đồ hiển thị mức độ dao động của các mảng kiến tạo dưới Yellowstone. Đường biểu đồ đang nhảy lên một cách bất thường, báo hiệu áp suất magma bên dưới đang tăng vọt. Đây không phải là một dấu hiệu tốt.
“Những con số này cho thấy một vụ phun trào có thể xảy ra sớm hơn chúng ta nghĩ,” một chuyên gia địa chấn nói, giọng đầy lo âu. “Nếu Yellowstone phun trào, không chỉ là vấn đề của nước Mỹ, mà là toàn cầu. Cột tro núi lửa có thể che phủ bầu trời và gây ra hiện tượng ‘mùa đông núi lửa’, làm tê liệt khí hậu toàn cầu.”
Minh lặng người. Mọi thứ mà anh từng nghiên cứu, từng cảnh báo dường như không thể so sánh được với thảm họa mà Yellowstone có thể mang lại. Anh biết rằng mình cần phải hành động ngay lập tức.
Suốt hai ngày sau đó, Minh và nhóm nghiên cứu không rời khỏi trung tâm. Họ liên tục theo dõi các thay đổi dưới lòng đất của Yellowstone, hy vọng có thể xác định được thời điểm chính xác mà núi lửa sẽ phun trào. Tuy nhiên, điều này không hề dễ dàng. Siêu núi lửa không hoạt động như những ngọn núi lửa thông thường. Chúng có thể nằm im hàng trăm năm, thậm chí hàng nghìn năm, rồi bất ngờ bùng nổ chỉ trong chớp mắt.
“Chúng ta có bất kỳ phương pháp nào để làm giảm áp suất magma không?” Minh hỏi, giọng căng thẳng khi nhìn vào các mô hình địa chấn. “Nếu chúng ta có thể tìm cách giảm áp lực trước khi nó bùng nổ, có thể chúng ta sẽ tránh được một thảm họa toàn cầu.”
Một nhà khoa học khác trong nhóm nghiên cứu lên tiếng: “Chúng tôi đang xem xét khả năng này. Có những ý tưởng về việc sử dụng nước lạnh để làm nguội khu vực nóng, nhưng việc triển khai nó ở quy mô lớn như Yellowstone là cực kỳ phức tạp và rủi ro.”
Minh biết rằng những ý tưởng này tuy có khả thi, nhưng thực tế lại là một thách thức không nhỏ. Ngay cả khi tìm được cách làm nguội núi lửa, việc can thiệp vào một hệ thống tự nhiên khổng lồ như Yellowstone có thể gây ra những hậu quả không lường trước.
Buổi tối hôm đó, Minh và Tiến ngồi lại với nhau trong phòng làm việc tạm thời. Tiến rót cho cả hai cốc cà phê, dù cả hai đều biết rằng không có gì có thể xua tan đi cảm giác lo âu đang đè nặng trong họ.
“Cậu có nghĩ rằng chúng ta sẽ làm được không?” Tiến hỏi, ánh mắt đầy băn khoăn. “Cậu đã cứu sống rất nhiều người trước đây, nhưng lần này… lần này mọi thứ quá lớn.”
Minh im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng trả lời: “Tớ không biết nữa, Tiến. Nhưng tớ biết một điều: chúng ta không thể đứng yên mà chờ đợi. Chúng ta phải làm mọi thứ có thể, dù có thất bại. Nếu Yellowstone phun trào, đó sẽ là một thảm họa không thể tránh khỏi, nhưng ít nhất chúng ta đã cố gắng.”
Hai ngày sau, khi Minh đang xem xét lại toàn bộ dữ liệu, một loạt cảnh báo vang lên từ các máy tính. Các cảm biến chỉ ra rằng áp suất dưới Yellowstone đang tăng lên với tốc độ chưa từng thấy. Điều này có nghĩa rằng vụ phun trào có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.
“Minh, chúng ta có bao nhiêu thời gian?” Tiến hỏi, giọng anh đầy gấp gáp.
“Không nhiều,” Minh trả lời, ánh mắt sắc bén. “Chúng ta cần phải phát đi cảnh báo ngay lập tức. Tất cả các khu vực xung quanh Yellowstone phải được sơ tán ngay lập tức.”
Trong vòng vài giờ, các bản tin khẩn cấp trên toàn cầu bắt đầu phát đi cảnh báo về một vụ phun trào có thể xảy ra. Người dân ở các khu vực lân cận được yêu cầu sơ tán, và chính quyền liên bang của Mỹ bắt đầu triển khai các biện pháp đối phó khẩn cấp.
Nhưng ngay cả với những biện pháp phòng ngừa đó, Minh biết rằng nếu vụ phun trào xảy ra, nó sẽ ảnh hưởng đến toàn thế giới. Cột tro bụi từ vụ phun trào có thể che phủ bầu trời trong nhiều tháng, thậm chí nhiều năm, gây ra biến đổi khí hậu nghiêm trọng và ảnh hưởng đến hệ thống lương thực toàn cầu.
Giữa cơn khủng hoảng, Minh và nhóm nghiên cứu của mình tiếp tục tìm cách để làm giảm áp suất bên dưới Yellowstone. Họ thử nghiệm nhiều giải pháp khác nhau, từ việc làm nguội magma đến việc giải phóng áp suất bằng các phương tiện kỹ thuật. Nhưng thời gian đang trôi qua nhanh chóng.
“Chúng ta không thể để mất cơ hội này,” Minh nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Dù kết quả ra sao, chúng ta phải hành động ngay bây giờ.”