Giải mã cuốn nhật ký của hòa thượng - Chương 4
Chương 4: Manh Mối Đầu Tiên
Thanh cẩn thận xem xét lại từng chi tiết trong hồ sơ của hòa thượng Trí Tâm. Phần lớn thông tin đều là những dữ liệu bình thường: Trí Tâm sinh ra và lớn lên ở một ngôi làng nhỏ, sau đó rời xa thế tục và trở thành nhà sư từ khi còn rất trẻ. Tuy nhiên, một chi tiết đột ngột nổi bật trước mắt Thanh – có một khoảng thời gian hơn 10 năm mà không có bất kỳ ghi chép nào về hành tung của hòa thượng Trí Tâm. Điều này khiến Thanh nghi ngờ rằng quãng thời gian này có thể chứa đựng những bí mật quan trọng.
“Có lẽ chính trong khoảng thời gian đó ông ấy đã liên quan đến những sự kiện bí ẩn,” Thanh thì thầm, ánh mắt sắc sảo khi dõi theo những ghi chép hời hợt về cuộc đời của hòa thượng. Những gì chưa được ghi lại đôi khi lại là manh mối quan trọng nhất.
Thanh cầm tấm bản đồ lên và đối chiếu với những khu vực xung quanh ngôi chùa. Địa điểm trên bản đồ dường như là một điểm ẩn sâu trong khu rừng hoang vắng. Khu vực này không có đường đi cụ thể, có lẽ đã bị lãng quên từ rất lâu. Anh nhanh chóng quyết định sẽ khám phá nơi này.
Sáng hôm sau, Thanh trang bị những vật dụng cần thiết cho chuyến đi vào rừng. Anh gọi điện cho Thiện Tâm để báo trước về chuyến thám hiểm, đồng thời yêu cầu sư thầy Pháp Minh giúp giữ bí mật vụ điều tra này để tránh hoang mang trong chùa. Thanh cảm thấy cần phải nhanh chóng tìm ra câu trả lời trước khi sự việc trở nên tồi tệ hơn.
Lên đường vào rừng, Thanh cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm đang chờ đợi anh. Con đường mòn dẫn sâu vào khu rừng, nơi cây cối mọc um tùm che lấp ánh nắng mặt trời, khiến không gian trở nên tối tăm và âm u. Những âm thanh của thiên nhiên như tiếng chim hót, tiếng lá xào xạc tạo nên một cảm giác rờn rợn. Thanh giữ chặt tấm bản đồ, mắt dõi theo từng dấu vết trên đất, đối chiếu với những ký hiệu bí ẩn.
Sau vài giờ đi bộ trong rừng, Thanh đến được vị trí mà tấm bản đồ đã chỉ dẫn. Đó là một vùng đất trũng, bao quanh bởi những cây cổ thụ khổng lồ. Giữa đám rễ cây phức tạp, Thanh phát hiện ra một tảng đá lớn có những ký tự tương tự như trong cuốn nhật ký của hòa thượng Trí Tâm.
“Đây rồi,” Thanh thì thầm, cảm giác hồi hộp dâng lên trong lòng. “Đây chính là manh mối đầu tiên.”
Anh cúi xuống, dùng tay phủi sạch lớp đất bám trên tảng đá, và nhận ra những ký tự này không chỉ đơn thuần là trang trí. Chúng giống như một mã số hoặc mật mã phức tạp. Thanh lấy cuốn nhật ký ra và bắt đầu đối chiếu. Đột nhiên, anh nhớ đến lời Phong – những ký tự này có thể là một dạng chỉ dẫn.
Thanh tiếp tục nghiên cứu, đôi tay khéo léo lật qua lật lại những trang nhật ký, và rồi… một âm thanh kỳ lạ vang lên. Tảng đá dường như bắt đầu rung chuyển, và từ từ mở ra, để lộ một lối vào ngầm dưới lòng đất.
Thanh không thể tin vào mắt mình. Anh đã tìm ra lối đi bí mật. Đường hầm tối tăm bên dưới tảng đá dẫn sâu vào lòng đất, nơi ánh sáng mặt trời không thể chiếu tới.
“Chỉ có thể là nơi này…” Thanh thở gấp, biết rằng mình đã tiến gần hơn đến sự thật. Anh quyết định tiến vào bên trong, cảm giác lo lắng và phấn khích đan xen.
Bên trong, không khí lạnh lẽo và ẩm ướt bao trùm lấy Thanh. Anh bật đèn pin và cẩn thận từng bước đi qua con đường hẹp, đôi mắt không rời khỏi các bức tường xung quanh. Trên những bức tường đá xù xì, các ký tự kỳ lạ xuất hiện đều đặn, giống như những dấu vết của một nền văn minh đã bị lãng quên.
Bước sâu hơn vào hầm, Thanh chợt nhận ra có một căn phòng lớn phía trước. Căn phòng được chiếu sáng mờ ảo bởi những ngọn đuốc đã cũ, có lẽ được thắp sáng từ trước đó không lâu. Trên bệ đá giữa phòng, một chiếc hộp gỗ cũ kỹ nằm im lìm, phủ bụi. Thanh chậm rãi tiến tới, lòng bàn tay đẫm mồ hôi vì căng thẳng.
Chiếc hộp gỗ không được khóa. Thanh mở nắp hộp ra, bên trong là những tấm giấy da đã phai màu theo thời gian. Các tấm giấy ghi chép những điều tương tự như trong nhật ký của hòa thượng Trí Tâm, nhưng có vẻ như chúng đã được viết từ nhiều thế kỷ trước.
“Cái gì đây?” Thanh khẽ nói, mắt nhìn chăm chú vào những dòng chữ cổ. “Những ghi chép này trông như là hướng dẫn cho một nghi thức gì đó.”
Thanh đọc qua những tấm giấy, càng đọc càng cảm thấy nỗi sợ hãi len lỏi trong tâm trí. Những ghi chép này miêu tả một nghi lễ cổ xưa, một nghi thức liên quan đến sự phục sinh của một thế lực bóng tối. Dòng cuối cùng trên tấm giấy khiến Thanh phải đứng chựng lại.
“Người thực hiện nghi thức phải hy sinh bằng máu của kẻ thông thái nhất.”
Thanh nhíu mày, ánh mắt dán chặt vào dòng chữ cuối. “Hòa thượng Trí Tâm… có thể ông ấy đã phát hiện ra âm mưu này và chính vì thế mà bị giết.”
Ngay khi Thanh còn đang ngẫm nghĩ về ý nghĩa của nghi thức, anh nghe thấy một âm thanh nhỏ phía sau. Ai đó đã theo dõi anh.
Thanh quay người lại, đèn pin soi rọi vào bóng tối, nhưng không có ai. Tim anh đập nhanh, bản năng cảnh giác được kích hoạt.
“Chắc chắn có ai đó,” Thanh tự nhủ. “Ai đó không muốn sự thật bị phơi bày.”
Anh cất những tấm giấy da vào túi, quyết định rời khỏi hầm trước khi bị phát hiện. Thanh biết rằng mình đã tiến rất gần đến sự thật, nhưng anh cũng nhận ra rằng mình không còn nhiều thời gian. Nếu không hành động nhanh, có thể sẽ có thêm nhiều người phải chết.