Gián Điệp Trong Cung - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Triều Đình
Tiểu Bảo cảm thấy không khí căng thẳng trong phòng họp, nơi những ánh mắt nghi ngờ đổ dồn về phía mình. Lâm Tuyết đứng bên cạnh, sự thông minh và tinh tế của cô khiến anh cảm thấy an tâm hơn.
“Tôn Khải,” Tiểu Bảo nói, “chúng ta cần một kế hoạch cụ thể. Nếu có gián điệp trong triều đình, thì chắc chắn chúng ta sẽ không thể tìm ra hắn nếu không biết ai có thể là kẻ tình nghi.”
“Đúng vậy,” Tôn Khải gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Ta sẽ triệu tập tất cả các quan chức có liên quan trong ngày mai. Ngươi cần chuẩn bị một số câu hỏi để điều tra.”
“Rất tốt. Nhưng tôi cần thời gian để nghiên cứu về họ,” Tiểu Bảo đáp, không quên ghi chú lại những cái tên mà anh cần tìm hiểu thêm.
Lâm Tuyết đề nghị, “Ta có thể cùng ngươi đi khám phá cung điện. Nơi này có rất nhiều thông tin, và những điều ta nghe được từ các cung nữ có thể giúp ích cho ngươi.”
“Điều đó nghe có vẻ hay,” Tiểu Bảo đồng ý, “càng nhiều thông tin, chúng ta càng dễ dàng xác định được kẻ đứng sau âm mưu này.”
Họ bắt đầu hành trình khám phá cung điện rộng lớn. Tiểu Bảo cảm thấy choáng ngợp trước vẻ đẹp lộng lẫy của những bức tranh tường và đồ gốm. Mỗi góc của cung điện đều toát lên sự xa hoa, nhưng cũng đầy bí ẩn.
“Nhìn kìa,” Lâm Tuyết chỉ vào một bức tranh lớn vẽ cảnh hoàng đế Đường. “Ngài là một vị vua vĩ đại, nhưng trong triều có nhiều kẻ thù đang rình rập.”
Tiểu Bảo gật đầu, “Điều đó càng khiến tôi cảm thấy cần phải nhanh chóng tìm ra sự thật.”
“Có một điều quan trọng mà ngươi cần biết,” Lâm Tuyết tiếp tục. “Có một số quan chức có mối quan hệ không trong sáng với Tôn Khải. Họ có thể đang âm thầm ủng hộ âm mưu này.”
“Những ai?” Tiểu Bảo hỏi, ánh mắt đầy tò mò.
“Trước tiên là Hoàng Thiên, một quan lại có quyền lực lớn. Hắn thường tổ chức những bữa tiệc xa hoa và có nhiều bạn bè trong giới thương nhân. Hắn có thể là kẻ đứng sau những thông tin rò rỉ,” cô giải thích.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu về hắn,” Tiểu Bảo nói, “nếu hắn có mối liên hệ với các thương nhân, có thể họ sẽ giúp chúng ta tìm ra sự thật.”
“Đúng vậy,” Lâm Tuyết đồng ý. “Nhưng phải cẩn thận. Hoàng Thiên là kẻ rất khôn ngoan, hắn có thể nhận ra chúng ta đang điều tra hắn.”
Hai người quyết định ghé qua khu vực mà các quan chức thường lui tới. Họ đi qua những hành lang rộng lớn, ánh đèn vàng nhạt chiếu sáng từng bước đi. Tiểu Bảo cảm thấy hồi hộp như đang bước vào một cuộc phiêu lưu đầy rẫy nguy hiểm.
“Hãy giữ bình tĩnh,” Lâm Tuyết nói nhỏ, “nếu có ai hỏi, hãy nói rằng chúng ta chỉ là những tì nữ đang làm nhiệm vụ.”
Khi họ đến gần khu vực dành cho các quan chức, Tiểu Bảo cảm thấy nhịp tim của mình tăng lên. Họ nghe thấy tiếng cười nói vang vọng từ một căn phòng gần đó.
“Ngươi đã nghe tin gì về vụ án gián điệp trong triều đình chưa?” Một giọng nói vang lên.
“Nghe nói có một tên lén lút lẻn vào cung, nhưng chưa có ai dám đứng ra điều tra,” một người khác đáp.
“Nghe đồn là Tôn Khải đang tìm kiếm một người lạ mặt để giúp đỡ,” người đó tiếp tục.
Tiểu Bảo và Lâm Tuyết liếc nhìn nhau, cảm giác như họ vừa nghe thấy thông tin quý giá. “Chúng ta cần phải vào trong,” Tiểu Bảo thì thầm.
“Nhưng phải rất cẩn thận,” Lâm Tuyết cảnh báo. “Nếu bị phát hiện, chúng ta có thể gặp rắc rối.”
Họ lén lút đến gần cánh cửa, và Tiểu Bảo áp tai vào cửa để nghe rõ hơn. “Tôn Khải chắc chắn sẽ không thể chống lại chúng ta lâu đâu,” một giọng nói khác vang lên. “Nếu có người phát hiện ra âm mưu của chúng ta, mọi thứ sẽ bị lộ.”
Tiểu Bảo nuốt khan, cảm thấy lo lắng. “Có vẻ như chúng ta đang nghe thấy điều gì đó rất quan trọng,” anh nói.
“Phải, chúng ta cần phải tìm ra ai đang nói chuyện,” Lâm Tuyết khẽ đáp. “Chúng ta có thể vào trong.”
Tiểu Bảo gật đầu, quyết định không để lỡ cơ hội. Họ nhẹ nhàng đẩy cửa và bước vào phòng.
Bên trong, ánh đèn lấp lánh từ những chiếc đèn lồng tạo nên một không gian huyền ảo. Năm người đàn ông ngồi quanh một bàn tròn, ánh mắt họ đầy nghi ngờ.
“Chuyện gì đang diễn ra vậy?” một người trong số đó hỏi.
“Có thể có một kẻ gián điệp đang theo dõi chúng ta,” một người khác trả lời. “Nếu chúng ta không hành động nhanh chóng, mọi thứ sẽ bị lộ.”
Tiểu Bảo và Lâm Tuyết đứng im lặng, lắng nghe. Mỗi từ của họ như một nhát dao đâm vào lòng Tiểu Bảo, khi anh hiểu ra rằng mình đang ở giữa một cuộc chiến đầy cam go.
“Chúng ta không thể để Tôn Khải nghi ngờ,” một giọng nói vang lên. “Hãy chuẩn bị cho những kế hoạch tiếp theo.”
“Chúng ta sẽ phải giữ kín thông tin này,” một người khác nói.
Tiểu Bảo cảm thấy adrenaline dâng cao. Anh biết rằng họ đã đến gần sự thật hơn bao giờ hết, nhưng cũng nhận ra rằng cuộc sống của mình đang bị đe dọa. Lâm Tuyết nắm chặt tay anh, cả hai cùng hiểu rằng họ phải nhanh chóng rút lui và lập kế hoạch cho bước tiếp theo.
“Chúng ta phải tìm ra ai là kẻ cầm đầu trong số này,” Tiểu Bảo thì thầm.
“Đúng vậy, và chúng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc,” Lâm Tuyết đáp, ánh mắt quyết tâm.
Hai người lén lút rời khỏi phòng, quyết tâm trở lại và đối mặt với những kẻ đứng sau âm mưu này, bất chấp những hiểm nguy đang chờ đợi.