Giết Người Trong Nhà Hát - Chương 2
Chương 2: Án Mạng Trên Sân Khấu
Tiếng nhạc vang lên, hòa cùng tiếng vỗ tay từ khán giả, tạo nên không khí hân hoan trong nhà hát. Tiểu Bảo và Lệ Hương đứng trong hậu trường, cảm giác hồi hộp lấn át mọi lo âu. Họ đang chuẩn bị cho một buổi biểu diễn mà có thể sẽ trở thành dấu mốc lịch sử, nhưng nỗi sợ hãi về mối đe dọa tiềm tàng cũng đeo bám họ.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu kỹ hơn về diễn viên chính,” Tiểu Bảo nói, ánh mắt không rời khỏi sân khấu. “Có thông tin gì về anh ta không?”
“Diễn viên chính là Trương Tử Hàm, người nổi tiếng nhất triều đình. Anh ấy rất được yêu mến, nhưng cũng không thiếu kẻ thù,” Lệ Hương giải thích. “Hãy cẩn thận với những người xung quanh. Họ có thể biết nhiều hơn những gì họ nói.”
Tiểu Bảo gật đầu. “Chúng ta cần gặp anh ta ngay lập tức.”
Hai người lén lút bước ra khỏi hậu trường, xuyên qua đám đông nghệ sĩ và người phục vụ. Khi họ đến gần sân khấu, ánh đèn sáng rực, và tiếng nhạc dần vang lên.
Bất ngờ, một tiếng thét vang lên từ phía sân khấu. Tiểu Bảo và Lệ Hương quay lại, chỉ thấy Trương Tử Hàm ngã xuống, máu vương vãi trên sàn gỗ.
“Không!” Lệ Hương kêu lên, chạy vội về phía anh ta.
Tiểu Bảo lao theo, vừa chạy vừa quan sát xung quanh. Khán giả hoảng loạn, một số người la hét, trong khi những người khác tìm đường thoát.
“Gọi bác sĩ!” Một người quản lý la to. “Mau, nhanh lên!”
Tiểu Bảo quỳ xuống bên cạnh Trương Tử Hàm, cố gắng đánh giá tình hình. Anh nhìn vào mắt diễn viên, ánh mắt của anh ta đầy nỗi sợ hãi.
“Trương Tử Hàm! Anh có nghe tôi không?” Tiểu Bảo hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chúng ta sẽ giúp anh.”
“Tôi… bị… hạ độc…” Trương Tử Hàm thều thào, môi mấp máy. “Cần… phải tìm ra… kẻ đứng sau…”
“Lệ Hương, nhanh lên! Tìm kiếm ai đó có thể giúp!” Tiểu Bảo hối thúc, không rời mắt khỏi diễn viên.
“Mau, mang nước! Đừng để anh ấy chết!” Lệ Hương la lên, đôi tay run rẩy.
Trong khi chờ đợi sự trợ giúp, Tiểu Bảo nhanh chóng quan sát xung quanh. Một đám đông đang tụ tập lại, nhưng có một người đàn ông với vẻ mặt lạ lùng đứng ở một góc. Tiểu Bảo nhận ra anh ta là kẻ đã châm chọc mình trước đó.
“Cậu, đứng lại!” Tiểu Bảo hô to, nhưng người đàn ông chỉ cười nhếch mép và bỏ đi.
“Tiểu Bảo!” Lệ Hương gọi, “Anh ấy không còn thời gian!”
“Được rồi, giữ anh ấy lại!” Tiểu Bảo yêu cầu. “Tôi sẽ tìm hiểu về kẻ đã rời khỏi đây.”
Tiểu Bảo chạy theo người đàn ông. Hơi thở của anh dồn dập, tim đập nhanh hơn. “Cậu không thể chạy mãi được đâu!” anh hét lên.
Người đàn ông quay lại, ánh mắt đầy khinh bỉ. “Ngươi nghĩ mình có thể làm gì? Ngươi chỉ là một kẻ ngoài cuộc.”
“Ngươi đang đứng giữa một vụ án mạng! Một người đã chết, và ngươi có thể biết nhiều hơn những gì ngươi đang nói!” Tiểu Bảo thách thức.
“Ta không biết gì cả,” người đàn ông đáp, nhưng ánh mắt anh ta lộ rõ sự lo lắng.
Tiểu Bảo không chờ đợi lâu. Anh tiến gần hơn, cố gắng tìm hiểu từ động thái của người đàn ông. “Ngươi đã thấy gì, hay nghe thấy ai đó nói chuyện về mối đe dọa đối với Trương Tử Hàm?”
“Tôi không…” anh ta lắp bắp.
Lúc này, Lệ Hương và những người khác đã đến, một bác sĩ chạy theo sau. “Nghề nghiệp của tôi không liên quan đến việc này!” Người đàn ông cuối cùng đã chịu thua và chạy đi.
“Tiểu Bảo!” Lệ Hương kêu lên. “Chúng ta phải quay lại!”
Tiểu Bảo quay lại với Lệ Hương. “Trương Tử Hàm thế nào rồi?”
Bác sĩ đang kiểm tra tình trạng của diễn viên. “Tình trạng nghiêm trọng. Chúng ta cần phải đưa anh ta đến bệnh viện ngay lập tức!”
“Cần phải tìm ra ai đã làm chuyện này,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm. “Nếu không, sẽ còn nhiều người gặp nguy hiểm.”
Khi chiếc xe ngựa chở Trương Tử Hàm rời khỏi nhà hát, Tiểu Bảo cảm thấy một sức ép nặng nề. Mọi thứ đang trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Anh biết rằng mình không chỉ là một người ngoài cuộc trong một thế giới xa lạ; giờ đây, anh có trách nhiệm phải bảo vệ sự sống của những người vô tội.
“Tiểu Bảo, chúng ta sẽ tìm ra sự thật,” Lệ Hương động viên. “Cùng nhau.”
“Đúng vậy,” Tiểu Bảo đáp, ánh mắt kiên định. “Tôi sẽ không để ai phải trả giá cho sự tàn nhẫn này.”
Nhà hát giờ đã trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại những vết máu trên sàn gỗ, như một lời nhắc nhở rằng họ đang ở giữa một cuộc chiến không hề dễ dàng. Và Tiểu Bảo, với kiến thức hiện đại trong tay, đã sẵn sàng bước vào cuộc điều tra đầy hiểm nguy.