Giết Người Trong Nhà Hát - Chương 3
Chương 3: Khám Phá Bí Mật
Chiếc xe ngựa chở Trương Tử Hàm lắc lư trên con đường gập ghềnh, từng cú va chạm làm Tiểu Bảo lo lắng hơn. Anh ngồi bên cạnh Lệ Hương, trong lòng đầy trăn trở về số phận của diễn viên nổi tiếng và những mối đe dọa đang rình rập.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu về những kẻ đứng sau vụ này,” Tiểu Bảo nói, ánh mắt chăm chú nhìn ra ngoài. “Có thể họ đã lên kế hoạch từ trước.”
“Nhưng chúng ta phải cẩn thận. Thế giới này không giống như thế giới hiện đại,” Lệ Hương cảnh báo. “Ở đây, lòng người có thể thay đổi chỉ trong chốc lát.”
Khi đến bệnh viện, bác sĩ cùng những người hầu cận nhanh chóng đưa Trương Tử Hàm vào trong. Tiểu Bảo và Lệ Hương đứng bên ngoài, chờ đợi tin tức. Mỗi phút trôi qua như hàng giờ, lòng họ nặng trĩu lo âu.
“Chúng ta không thể ngồi đây chờ đợi mãi được,” Tiểu Bảo quyết định. “Chúng ta cần phải điều tra ngay bây giờ.”
“Nhưng chúng ta nên bắt đầu từ đâu?” Lệ Hương hỏi, vẻ mặt nghiêm túc.
“Có một người mà tôi nghĩ có thể biết nhiều về tình hình trong giới nghệ sĩ,” Tiểu Bảo trả lời. “Đó là Thái Nghi, một nhà sản xuất nổi tiếng. Ông ấy biết rõ mọi mối quan hệ trong ngành.”
“Vậy thì đi tìm ông ấy,” Lệ Hương đồng ý. “Chúng ta cần phải nhanh chóng.”
Hai người đi bộ về phía một quán trà nổi tiếng, nơi Thái Nghi thường lui tới. Khung cảnh của quán trà không hề náo nhiệt, nhưng vẫn đầy vẻ thanh lịch với những bộ bàn ghế gỗ và hương trà thơm ngát.
“Ông ấy thường ngồi ở góc bên phải,” Lệ Hương chỉ về phía một bàn trống. “Cẩn thận nhé, ông ấy là người rất tinh ranh.”
Tiểu Bảo gật đầu, họ tiến tới. Khi đến gần, một người đàn ông trung niên với bộ áo lụa sang trọng đang ngồi đọc một quyển sách. Tiểu Bảo nhận ra ông chính là Thái Nghi.
“Xin chào, Thái Nghi,” Tiểu Bảo bắt đầu, giọng nói tự tin. “Chúng tôi cần nói chuyện với ông về Trương Tử Hàm.”
Thái Nghi ngẩng đầu, ánh mắt ông nheo lại. “Trương Tử Hàm? Đã xảy ra chuyện gì với cậu ta?”
“Anh ấy bị hạ độc ngay trên sân khấu trong buổi biểu diễn,” Tiểu Bảo giải thích. “Chúng tôi nghĩ rằng có thể có ai đó muốn làm hại anh ấy. Ông có thông tin gì không?”
Thái Nghi im lặng một lát, rồi từ tốn nói: “Trương Tử Hàm không phải là người dễ bị hạ gục. Nhưng trong giới nghệ sĩ, không thiếu kẻ ghen tị và đầy tham vọng. Ai cũng muốn nổi tiếng, và những cuộc tranh giành ấy có thể dẫn đến bi kịch.”
“Có ai cụ thể mà ông nghĩ có thể liên quan không?” Lệ Hương hỏi, ánh mắt hồi hộp.
“Gần đây, có một diễn viên mới nổi, Tôn Khải. Cậu ta đã thể hiện rất xuất sắc trong những vai diễn, nhưng cũng gây ra không ít thù hận trong giới,” Thái Nghi nói, giọng điệu nghiêm trọng.
“Vậy cậu ta có mối quan hệ gì với Trương Tử Hàm?” Tiểu Bảo hỏi.
“Cả hai đã từng diễn chung trong một bộ phim, nhưng mối quan hệ giữa họ không mấy tốt đẹp. Tôn Khải rất ghen tị với thành công của Trương,” Thái Nghi đáp.
Tiểu Bảo cảm thấy có điều gì đó không ổn. “Có phải cậu ta có thể liên hệ với các thế lực ngầm không?”
“Có thể. Tôi đã nghe đồn rằng Tôn Khải đang giao du với một nhóm người lạ mặt, những kẻ có thể sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì tiền và danh vọng,” Thái Nghi thận trọng.
“Cảm ơn ông, Thái Nghi. Chúng tôi sẽ tìm hiểu thêm về Tôn Khải,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm tràn đầy. “Nếu ông có thêm thông tin gì, xin hãy báo cho chúng tôi biết.”
“Chắc chắn rồi. Hãy cẩn thận, trẻ tuổi. Thế giới này không như bạn nghĩ,” Thái Nghi cảnh báo.
Ra khỏi quán trà, Lệ Hương thở phào nhẹ nhõm. “Chúng ta đã có một manh mối quan trọng.”
“Đúng vậy,” Tiểu Bảo đồng ý, nhưng trong lòng anh vẫn dâng lên cảm giác lo lắng. “Tôn Khải có thể là mối nguy hiểm lớn. Chúng ta cần phải tìm cách gặp cậu ta ngay.”
“Cậu ta thường xuất hiện ở những buổi tiệc lớn, đặc biệt là những buổi tiệc của các nhà sản xuất,” Lệ Hương chia sẻ.
“Vậy chúng ta sẽ phải tham gia một bữa tiệc,” Tiểu Bảo nói, mỉm cười. “Tôi có một số kỹ năng xã hội mà có thể giúp ích trong tình huống này.”
Lệ Hương nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt ngưỡng mộ. “Tôi tin rằng cậu có thể làm được. Nhưng hãy cẩn thận, có thể sẽ không dễ dàng như vậy.”
Hai người nhanh chóng lập kế hoạch. Họ sẽ tham gia một bữa tiệc tối mà Tôn Khải dự kiến sẽ có mặt. Mọi thứ đang diễn ra nhanh chóng, và Tiểu Bảo biết rằng họ chỉ có một cơ hội để tìm ra sự thật.
Trong khi đi bộ về phía nhà trọ của Lệ Hương, Tiểu Bảo cảm thấy một nỗi lo âu dâng trào. Anh không chỉ muốn cứu Trương Tử Hàm, mà còn muốn khám phá những âm mưu tăm tối trong thế giới này.
“Tôi sẽ làm mọi thứ có thể để bảo vệ những người vô tội,” Tiểu Bảo thầm nghĩ. “Và lần này, tôi sẽ không để điều gì cản trở mình.”