Hành Trình Của Bác Sĩ Ở Đế Quốc Inca - Chương 2
Chương 2: Đến Với Nền Văn Minh Hùng Mạnh
Khi ánh mặt trời bắt đầu lặn, phủ lên ngôi làng một màu vàng ấm áp, Alexander đứng bên giường bệnh nhân, cố gắng nắm bắt tình trạng của người thanh niên. Ông cảm nhận được hơi thở yếu ớt và nhịp tim không đều, một cảm giác trĩu nặng trong lòng khi nghĩ về số phận của cậu.
“Con trai tôi, tên là Túpac,” người cha lớn tuổi nói, ánh mắt lo lắng. “Nó đã không ăn uống gì trong ba ngày nay.”
“Túpac, hãy cố gắng nhé,” Alexander thì thầm, đặt tay lên trán cậu, cảm nhận được cái nóng bừng bừng. “Tôi sẽ giúp con.” Ông bắt đầu kiểm tra từng dấu hiệu, ghi chú lại những triệu chứng.
Một lát sau, Juan bước vào, mang theo một chiếc đĩa đựng nước và một ít trái cây. “Có gì không ổn không, bác sĩ?” cậu hỏi, sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt.
“Cậu ấy bị sốt cao và có vẻ mất nước,” Alexander trả lời, không rời mắt khỏi Túpac. “Chúng ta cần phải giữ cho cậu ấy đủ nước và có thể cần phải dùng một số thuốc giảm sốt.”
“Nhưng chúng ta không có thuốc!” Juan thốt lên, lo lắng. “Chúng ta chỉ có những gì có ở đây.”
Alexander quay lại nhìn Juan, sự quyết tâm ánh lên trong mắt. “Vậy thì chúng ta phải tìm kiếm. Có thể có những loại thảo dược ở đây mà họ sử dụng.”
Sau khi Túpac được đưa đến một góc riêng của căn nhà, Alexander và Juan cùng nhau ra ngoài tìm kiếm những loại thảo dược mà người Inca có thể đã sử dụng. Họ đi dọc theo con đường nhỏ dẫn đến rừng cây, nơi những cây cối xanh tươi che bóng mát.
“Bác sĩ, có thật là chúng ta có thể tìm được thứ gì đó?” Juan hỏi, ánh mắt đầy hy vọng nhưng cũng không khỏi hoài nghi.
“Tôi đã đọc về nhiều loại thảo dược ở đây,” Alexander đáp, vừa đi vừa quan sát xung quanh. “Người Inca rất thông thái về y học tự nhiên. Chúng ta chỉ cần tìm đúng loại.”
Họ dừng lại bên một cây hoa màu tím, Alexander cúi xuống để ngửi hương thơm của nó. “Đây là loại hoa mà tôi đã đọc được, có thể có tác dụng giảm sốt,” ông nói. “Chúng ta có thể sử dụng nó.”
Juan gật đầu, nhặt một vài bông hoa và cho vào giỏ. “Hy vọng rằng điều này sẽ giúp được Túpac.”
Khi trở lại ngôi làng, họ thấy Túpac đã tỉnh dậy, nhưng vẫn còn yếu. Alexander ngay lập tức bắt tay vào việc chuẩn bị thuốc từ hoa tím mà họ đã thu thập. Ông nhai hoa và hòa cùng với nước, rồi đưa cho Túpac một ngụm.
“Uống đi, Túpac. Điều này sẽ giúp con,” Alexander nói với giọng nhẹ nhàng.
Người thanh niên nhìn ông với đôi mắt mờ mịt, nhưng từ từ nuốt lấy. Alexander cảm thấy lòng mình rạo rực khi thấy một chút sức sống trong ánh mắt của cậu.
“Cảm ơn, bác sĩ,” Túpac nói, giọng nói yếu ớt nhưng chứa đầy sự biết ơn. “Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh từ những gì ông đang làm.”
Suốt cả đêm, Alexander không rời mắt khỏi Túpac. Ông theo dõi sự biến chuyển của bệnh nhân, quan sát nhịp thở và nhịp tim, ghi chép lại mọi diễn biến. Juan cũng ở bên cạnh, thỉnh thoảng mang đến một ít nước cho Túpac.
“Chúng ta có thể làm gì thêm không, bác sĩ?” Juan hỏi khi ánh sáng bắt đầu xuất hiện ở phía chân trời.
“Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn,” Alexander trả lời. “Nếu mọi thứ diễn ra tốt đẹp, sáng mai cậu ấy sẽ có sự cải thiện.”
Khi ánh sáng ban mai len lỏi qua cửa sổ, Alexander thấy Túpac đã dần hồi phục. Cậu mở mắt ra và nhìn xung quanh, sự lo lắng trên khuôn mặt đã phần nào được thay thế bằng sự bình tĩnh.
“Túpac, con có thấy tốt hơn không?” Alexander hỏi, giọng ông tràn đầy hy vọng.
“Có, bác sĩ,” Túpac trả lời, nụ cười nở trên môi. “Tôi cảm thấy sức mạnh trở lại.”
Người cha lớn tuổi đứng bên cạnh, đôi mắt ông ánh lên niềm biết ơn. “Cảm ơn ông, bác sĩ. Ông đã cứu sống con trai tôi.”
Alexander gật đầu, lòng ông ấm áp khi nhìn thấy nụ cười của Túpac. “Tất cả chúng ta đều có thể học hỏi từ nhau. Hãy để tôi giúp đỡ nhiều hơn.”
Sau khi Túpac hồi phục, Alexander quyết định dành thời gian tìm hiểu về văn minh Inca. Ông bắt đầu hỏi người dân về các loại cây cỏ và phương pháp chữa bệnh mà họ đã sử dụng trong hàng thế kỷ qua.
“Chúng tôi có nhiều loại thảo dược,” Inti, một thầy thuốc trẻ tuổi, nói khi bước vào. “Mỗi loại đều có công dụng riêng.”
“Có thể cho tôi biết về chúng không?” Alexander hỏi, sự háo hức bộc lộ rõ.
“Tất nhiên, hãy đi theo tôi,” Inti mời, dẫn Alexander ra ngoài. Họ cùng nhau khám phá những cánh đồng xung quanh, nơi nhiều loại cây cối mọc um tùm.
“Đây là loại cây có thể chữa trị vết thương,” Inti chỉ vào một cây có lá xanh, “và loại này giúp giảm đau.”
Alexander chăm chú lắng nghe, mỗi lời nói của Inti đều là một kho tàng kiến thức quý giá. “Tôi chưa bao giờ thấy nhiều loại thảo dược đến vậy,” ông thốt lên. “Chúng có thể là chìa khóa giúp tôi tìm ra nhiều giải pháp mới cho y học.”
Khi trời bắt đầu tối, Alexander quay trở về ngôi làng, lòng tràn đầy cảm hứng và ý tưởng mới. Ông biết rằng việc học hỏi từ người Inca sẽ không chỉ giúp ông trong việc chữa trị mà còn làm phong phú thêm kiến thức y học của chính mình.
“Đây chỉ mới là khởi đầu,” ông tự nhủ. “Tôi sẽ không chỉ là một bác sĩ, mà còn là một người khám phá.”
Và trong lòng ông, cuộc hành trình này không chỉ mang đến kiến thức mà còn là sự kết nối sâu sắc giữa các nền văn minh, nơi mà y học, văn hóa và con người hòa quyện vào nhau, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp của cuộc sống.