Hành Trình Của Bác Sĩ Ở Đế Quốc Inca - Chương 3
Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Đầu Tiên
Ngày hôm sau, ánh sáng ban mai rực rỡ tràn ngập ngôi làng, mang theo hương thơm của đất ẩm và những loại thảo dược đang nở rộ. Alexander thức dậy với một cảm giác phấn khởi, biết rằng hôm nay ông sẽ có cơ hội tìm hiểu sâu hơn về nền văn minh Inca. Sau bữa sáng nhẹ nhàng với các món ăn từ ngũ cốc và trái cây địa phương, ông quyết định sẽ gặp Inti, thầy thuốc trẻ mà ông đã gặp hôm qua.
Khi bước ra khỏi căn nhà nhỏ, Alexander cảm nhận được không khí trong lành, đầy sức sống. Ông tìm thấy Inti đang thu hoạch một số loại thảo dược bên bờ suối gần làng. Inti mặc một chiếc áo dài truyền thống, tay cầm một con dao nhỏ, khéo léo cắt những lá cây xanh mướt.
“Chào buổi sáng, Inti!” Alexander gọi, nụ cười tươi rói trên khuôn mặt. “Hôm nay tôi muốn học thêm về những loại thảo dược mà bạn đã nói.”
“Chào bác sĩ,” Inti đáp, ánh mắt rạng rỡ. “Tôi rất vui khi có thể chia sẻ với bạn. Hãy cùng tôi.”
Họ bắt đầu đi dọc theo con suối, nơi nước chảy róc rách. Inti giới thiệu cho Alexander từng loại cây mà họ gặp. “Đây là cây muối, nó giúp chữa trị các vết thương. Còn kia là cây ngải cứu, rất tốt cho những người bị đau bụng.”
“Thật tuyệt vời,” Alexander thốt lên, ghi chép lại mọi thứ trong cuốn sổ tay của mình. “Có nhiều loại thảo dược mà tôi chưa từng nghe thấy.”
Họ tiếp tục trò chuyện, và Inti dần dần mở lòng hơn về văn hóa của người Inca. “Chúng tôi tin rằng mỗi loại cây đều có linh hồn riêng,” Inti giải thích. “Chúng tôi không chỉ sử dụng chúng để chữa bệnh, mà còn để tôn vinh thiên nhiên.”
“Điều đó thật thú vị,” Alexander nói, cảm thấy mối liên kết với Inti đang dần trở nên mạnh mẽ. “Chúng ta có thể học hỏi nhiều điều từ nhau.”
Sau một thời gian dài khám phá, họ quay trở lại làng. Khi đến nơi, một bầu không khí sôi động bao trùm. Một lễ hội truyền thống đang diễn ra, với những điệu nhảy và âm nhạc vang lên từ khắp nơi. Alexander và Inti hòa mình vào dòng người, cùng nhau thưởng thức không khí lễ hội.
“Đây là một trong những dịp quan trọng nhất của chúng tôi,” Inti nói, ánh mắt sáng ngời. “Chúng tôi tổ chức lễ hội để tôn vinh mặt trời, thần bảo hộ của chúng tôi.”
Alexander quan sát mọi người nhảy múa, sự vui vẻ và đoàn kết hiện rõ trên từng gương mặt. Ông cảm nhận được sức mạnh của nền văn minh này, nơi mà mỗi người đều có một vai trò quan trọng trong cộng đồng.
“Cảm ơn bạn đã cho tôi biết về lễ hội này,” Alexander nói với Inti, lòng ông tràn ngập cảm xúc. “Tôi rất vinh dự được tham gia.”
Khi buổi lễ bắt đầu, những nhạc cụ truyền thống vang lên, nhịp điệu nhanh chóng thu hút mọi người vào vòng tay của điệu nhảy. Inti kéo tay Alexander vào giữa đám đông, cùng nhau nhảy múa theo điệu nhạc.
“Hãy cứ để nhạc dẫn lối!” Inti kêu lên, nụ cười nở rộ trên gương mặt.
Alexander, mặc dù không quen với điệu nhảy, nhưng cũng không ngần ngại hòa mình vào không khí vui vẻ. Họ nhảy múa, cười đùa, cảm nhận được sự kết nối giữa họ và cộng đồng người Inca.
Sau một hồi, Inti dừng lại, thở hổn hển. “Thật tuyệt vời, phải không?” anh hỏi, ánh mắt lấp lánh.
“Rất tuyệt!” Alexander cười đáp, nhưng bỗng dưng anh cảm thấy có điều gì đó không ổn. Một nỗi lo lắng thoáng qua trong tâm trí khi ông nhớ đến những căn bệnh mà người dân nơi đây đang phải đối mặt.
“Chúng ta có thể nói về sức khỏe và y học không?” Alexander đề nghị, cố gắng chuyển chủ đề. “Tôi muốn hiểu rõ hơn về những căn bệnh mà các bạn đang gặp phải.”
Inti gật đầu, nhưng vẻ mặt anh có chút trầm xuống. “Đúng, gần đây có nhiều người mắc bệnh. Có một số căn bệnh mà chúng tôi không thể chữa trị.”
“Bệnh gì vậy?” Alexander hỏi, sự nghiêm túc hiện rõ trong giọng nói.
“Đó là những căn bệnh từ bên ngoài, những gì mà chúng tôi chưa bao giờ gặp phải trước đây. Người dân nói rằng đó là do sự xuất hiện của những người từ châu Âu.”
Alexander cảm thấy trái tim mình nặng trĩu. Ông biết rằng sự tiếp xúc với thế giới bên ngoài có thể mang đến nhiều nguy cơ cho những nền văn minh cổ xưa này.
“Chúng ta cần phải làm gì đó,” ông nói với Inti. “Tôi có thể giúp, cùng nhau chúng ta có thể tìm ra cách phòng ngừa và chữa trị.”
“Nhưng họ sẽ không dễ dàng chấp nhận sự giúp đỡ từ một người ngoại quốc,” Inti lo lắng. “Chúng tôi có truyền thống và phương pháp riêng.”
“Tôi hiểu,” Alexander đáp. “Nhưng chúng ta có thể kết hợp giữa những gì bạn biết và những gì tôi đã học. Hãy cùng nhau thuyết phục họ.”
Inti ngẫm nghĩ một lúc, rồi gật đầu. “Tôi sẽ giúp bạn, nhưng chúng ta cần thời gian.”
Buổi lễ tiếp tục với những điệu nhảy và âm nhạc, nhưng trong lòng Alexander, những suy nghĩ về căn bệnh và trách nhiệm của mình nặng trĩu hơn bao giờ hết. Ông biết rằng cuộc hành trình này không chỉ là về việc khám phá, mà còn là việc cứu sống những sinh mạng quý giá.
Khi mặt trời lặn dần và ánh sáng vàng nhạt lan tỏa, Alexander và Inti đứng bên bờ suối, nhìn về những ngọn núi xa xa.
“Tôi tin rằng chúng ta sẽ làm được,” Alexander nói, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ bảo vệ nền văn minh này.”
“Chúng ta cùng nhau tiến bước,” Inti đáp, nụ cười trở lại trên môi. “Hãy bắt đầu từ ngày mai.”
Cảm xúc dâng trào trong lòng, Alexander cảm nhận được sức mạnh của tình bạn và niềm hy vọng. Cuộc hành trình của ông chỉ mới bắt đầu, nhưng ông đã biết rằng những thử thách phía trước sẽ là cơ hội để ông không chỉ khám phá mà còn tạo ra sự khác biệt cho một nền văn minh tuyệt vời.