Hành Trình Của Một Nhân Viên Phục Vụ - Chương 7
Chương 7: Sự Hy Sinh
Những ngày tiếp theo, Quang và Lan không ngừng chuẩn bị cho cuộc đối đầu với Quỷ Lăng Hồn. Họ dành nhiều giờ để nghiên cứu, tập luyện và tìm hiểu về những phương pháp chiến đấu hiệu quả nhất. Mỗi lần Quang tập trung tâm trí để triệu hồi ánh sáng tinh khiết, anh cảm thấy ngọn lửa trong lòng mình càng mạnh mẽ hơn, nhưng đồng thời cũng khiến anh tiêu tốn nhiều sức lực hơn.
Một đêm, khi Quang đang ngồi trong căn phòng tối với ánh đèn mờ ảo, anh cảm nhận được một điều gì đó khác thường. Không khí trong phòng dường như trở nên nặng nề hơn, và một cơn lạnh kỳ lạ bỗng tràn ngập không gian.
Anh đứng bật dậy, cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của một thực thể tà ác. “Lan!” Quang hét lên, cảm giác lo lắng bao trùm khi nghĩ đến Lan đang ở nhà một mình. Anh không thể để cô đối mặt với nguy hiểm mà không có anh bên cạnh.
Ngay khi anh định rời khỏi nhà để đến chỗ Lan, một hình bóng đen tối hiện ra ngay giữa căn phòng. Đó là Quỷ Lăng Hồn, thực thể tà ác mà Quang và Lan đã dành cả tuần qua để chuẩn bị đối phó. Đôi mắt đỏ rực của nó nhìn thẳng vào Quang, nụ cười nham hiểm hiện rõ trên gương mặt đen tối.
“Ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta sao, kẻ phàm trần?” Quỷ Lăng Hồn cất giọng cười khinh bỉ. “Ngươi chỉ là một con người yếu đuối, không thể đối đầu với sức mạnh cổ xưa như ta.”
Quang cảm thấy tim mình đập mạnh, nhưng anh không để nỗi sợ hãi lấn át. Anh hít một hơi thật sâu, tập trung vào ngọn lửa ánh sáng tinh khiết trong tâm trí, và giơ tay lên, sẵn sàng tấn công.
“Ta sẽ bảo vệ những người vô tội, dù có phải đánh đổi bằng cả mạng sống của mình!” Quang hét lên, ngọn lửa trong lòng anh bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nhưng trước khi anh kịp tung đòn, Quỷ Lăng Hồn đã ra tay trước. Nó lao đến với tốc độ kinh hoàng, đôi tay móng vuốt của nó hướng thẳng vào Quang. Quang chỉ kịp lùi lại một bước trước khi bị một lực đẩy mạnh mẽ đẩy ngã xuống đất.
Cơn đau lan khắp cơ thể Quang, nhưng anh không để nó làm mình gục ngã. Quang bật dậy, dùng hết sức mạnh còn lại để tung ra ngọn lửa ánh sáng tinh khiết. Ánh sáng rực rỡ bao trùm căn phòng, đẩy lùi Quỷ Lăng Hồn ra xa.
Nhưng điều này không đủ để tiêu diệt nó. Quỷ Lăng Hồn chỉ bị đẩy lùi vài bước, rồi nhanh chóng hồi phục và tiếp tục tấn công. Mỗi đòn tấn công của nó đều mạnh mẽ và chính xác, khiến Quang càng lúc càng yếu đi.
Quang biết rằng mình không thể kéo dài cuộc chiến này thêm nữa. Nếu anh tiếp tục, sức lực của anh sẽ cạn kiệt và anh sẽ không thể bảo vệ Lan hay bất kỳ ai khác. Trong giây phút đó, Quang nhớ lại lời dạy của Thần Bảo Hộ: “Mọi quyết định của ngươi sẽ ảnh hưởng đến số phận của nhiều người khác.”
Anh hiểu rằng mình phải làm một điều gì đó để kết thúc cuộc chiến này, nhưng anh không biết liệu có cách nào khác ngoài việc hy sinh chính mình. Quang hít một hơi thật sâu, cố gắng tìm ra giải pháp, nhưng tâm trí anh trống rỗng.
Bất ngờ, giọng nói của Thần Bảo Hộ vang lên trong đầu anh. “Có một cách để phong ấn Quỷ Lăng Hồn mãi mãi, nhưng nó sẽ đòi hỏi ngươi phải hy sinh phần lớn sức mạnh của mình. Ngươi sẽ trở lại như một con người bình thường, nhưng ngươi sẽ cứu được những người mà ngươi yêu quý.”
Quang lặng người trong giây lát, hiểu rõ ý nghĩa của sự hy sinh này. Anh sẽ mất đi sức mạnh siêu nhiên, thứ mà anh đã dùng để bảo vệ mọi người, nhưng đó là cách duy nhất để đảm bảo Quỷ Lăng Hồn không thể gây hại thêm nữa.
“Ta chấp nhận,” Quang thì thầm, giọng nói đầy quyết tâm.
Anh tập trung tất cả sức mạnh còn lại vào một đòn tấn công cuối cùng. Ngọn lửa ánh sáng tinh khiết trong lòng anh bùng cháy mãnh liệt, nhưng lần này, nó không chỉ nhằm vào Quỷ Lăng Hồn mà còn bao trùm cả cơ thể Quang.
Quỷ Lăng Hồn hét lên trong đau đớn khi bị ánh sáng tấn công. Nó cố gắng chống lại, nhưng không thể thoát khỏi sự phong ấn đang dần siết chặt lấy nó. Ánh sáng bao trùm căn phòng, rồi mọi thứ trở nên yên tĩnh.
Khi ánh sáng tan biến, Quang ngã quỵ xuống đất, cảm giác như mọi sức lực đã rời khỏi cơ thể. Quỷ Lăng Hồn đã bị phong ấn, nhưng Quang biết rằng anh đã mất đi phần lớn sức mạnh siêu nhiên của mình.
Anh nằm đó, thở hổn hển, nhưng trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm. Anh đã làm đúng, đã cứu được mọi người, kể cả Lan. Dù không còn sức mạnh siêu nhiên, Quang biết rằng lòng dũng cảm và tình yêu thương vẫn sẽ là những vũ khí mạnh mẽ nhất mà anh có.
Trong lúc anh nằm đó, Lan bất ngờ xuất hiện. Cô chạy đến bên Quang, gương mặt đầy lo lắng.
“Quang! Cậu không sao chứ?” Lan gọi, giọng run run.
Quang mở mắt, nở một nụ cười yếu ớt. “Mình không sao, Lan. Chúng ta đã thắng rồi.”
Lan thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô không thể giấu được nỗi lo sợ trong mắt. “Nhưng cậu đã mất sức mạnh… Cậu đã hy sinh quá nhiều.”
Quang gật đầu nhẹ. “Đúng vậy, nhưng đó là điều cần thiết. Quan trọng là mọi người được an toàn.”
Lan nắm chặt tay Quang, lòng đầy xúc động. “Cậu là người dũng cảm nhất mà mình từng biết, Quang. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả, dù có chuyện gì xảy ra.”
Quang cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. Anh biết rằng, dù không còn sức mạnh siêu nhiên, anh vẫn có Lan ở bên cạnh. Họ sẽ cùng nhau đối mặt với mọi khó khăn trong tương lai, với lòng dũng cảm và tình yêu thương.
(Hết chương 7)