Hành Trình Của Vivi - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Thủy Thủ
Sau cơn bão, tàu của Vivi và các thủy thủ tiếp tục hành trình, với đôi mắt tìm kiếm một hòn đảo để sửa chữa tàu. Họ không phải đợi lâu, vì một buổi sáng nọ, Lina, cô gái mà Vivi đã cứu, phát hiện một chấm xanh trên đường chân trời.
“Thuyền trưởng Marlo! Có một hòn đảo phía trước!” Lina reo lên, chỉ tay về phía xa.
Marlo nhìn theo hướng Lina chỉ và gật đầu. “Tốt lắm, Lina. Chuẩn bị cập bến!”
Khi tàu đến gần hơn, họ nhận ra rằng hòn đảo này không giống bất kỳ nơi nào họ từng thấy. Những tảng đá khổng lồ nhô lên từ biển và rừng rậm xanh tươi trải dài, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ nhưng đầy bí ẩn.
Tàu cập bến, và nhóm thủy thủ bắt đầu đổ bộ lên đảo. Vivi dẫn đầu, với Carue bên cạnh. Họ nhanh chóng bắt tay vào việc tìm kiếm vật liệu để sửa chữa tàu.
Trong khi khám phá, Vivi và Carue đi sâu vào rừng. Bất ngờ, họ nghe thấy tiếng động lạ. Vivi dừng lại, lắng nghe. Carue cất tiếng kêu nhỏ, cảnh báo về sự nguy hiểm.
“Cẩn thận, Carue,” Vivi thì thầm. “Chúng ta không biết điều gì đang chờ đợi phía trước.”
Họ tiếp tục tiến lên và thấy một nhóm người đang gặp khó khăn với một con quái vật khổng lồ. Nhóm người này là một đội thủy thủ khác, và họ đang bị tấn công bởi một sinh vật biển hung dữ có vây nhọn và hàm răng sắc như dao.
“Giúp chúng tôi với!” một người trong nhóm thủy thủ hét lên khi thấy Vivi và Carue xuất hiện.
Vivi không chút do dự, cô rút ra vũ khí của mình và lao vào chiến đấu. Cùng với sự hỗ trợ của Carue, họ tấn công con quái vật từ nhiều phía, khiến nó phân tâm. Các thủy thủ khác nhanh chóng lợi dụng cơ hội này để tấn công từ phía sau.
Sau một trận chiến gay cấn, con quái vật cuối cùng bị đánh bại. Những thủy thủ mới thở phào nhẹ nhõm và cảm ơn Vivi rối rít.
“Cảm ơn cô rất nhiều! Tôi là Riku, thuyền trưởng của đội thủy thủ này,” người đàn ông đứng đầu nhóm nói.
“Rất vui được gặp ông, thuyền trưởng Riku. Tôi là Vivi, và đây là Carue,” Vivi đáp lại với nụ cười.
Riku nhìn quanh và thấy nhóm của Vivi đang bận rộn tìm kiếm vật liệu sửa chữa tàu. “Có vẻ như các cô cũng gặp khó khăn với tàu của mình. Hãy để chúng tôi giúp đỡ. Chúng tôi có một số vật liệu dư mà các cô có thể sử dụng.”
“Cảm ơn ông rất nhiều, thuyền trưởng Riku,” Vivi nói với lòng biết ơn. “Chúng ta có thể hợp tác để vượt qua khó khăn này.”
Hai nhóm thủy thủ kết hợp sức lực, chia sẻ vật liệu và kỹ năng để sửa chữa tàu của nhau. Qua việc hợp tác, họ học hỏi lẫn nhau và trở nên gần gũi hơn.
Buổi tối, khi công việc sửa chữa hoàn tất, hai nhóm thủy thủ cùng ngồi quanh đống lửa trại, chia sẻ câu chuyện và tiếng cười. Vivi cảm thấy ấm áp trong lòng, biết rằng mình đã có thêm những người bạn mới trên hành trình này.
“Chúng ta còn nhiều thử thách phía trước,” Marlo nói, nhấp một ngụm rượu. “Nhưng với sự đoàn kết và lòng dũng cảm, tôi tin rằng chúng ta sẽ vượt qua tất cả.”
Vivi gật đầu, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ mạnh mẽ hơn và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ khó khăn nào. Vì Alabasta, vì bạn bè và vì chính mình.”
Carue kêu lên một tiếng đồng ý, và đêm đó, dưới bầu trời sao sáng, Vivi biết rằng mình đang trên con đường đúng đắn để trở về Alabasta, không chỉ mạnh mẽ hơn mà còn với trái tim đầy tình bạn và quyết tâm.