Hành Trình Đến Thế Giới Bên Kia - Chương 3
Chương 3: Gặp Gỡ Những Linh Hồn
Khi Linh và những linh hồn bạn của mình bước ra khỏi ngôi đền, họ cảm nhận được một nguồn sức mạnh mới trong cơ thể. Mỗi bước đi của họ dường như nhẹ nhàng hơn, và ánh sáng từ những linh hồn như đang dẫn dắt họ về phía trước. Họ biết rằng cuộc hành trình không chỉ là để giải cứu những linh hồn khác, mà còn là để khám phá sức mạnh bên trong mỗi người.
“Chúng ta nên đi đâu tiếp theo?” An hỏi, ánh mắt tràn đầy sự háo hức.
“Tôi nghĩ chúng ta nên tìm kiếm những linh hồn khác,” Linh đề xuất. “Tử đã nói rằng có nhiều linh hồn đang bị lạc, và chúng ta cần giúp họ tìm thấy con đường trở về.”
“Nhưng chúng ta sẽ tìm họ ở đâu?” Tử thắc mắc, nhìn quanh những khu rừng mờ mịt. “Thế giới này rất rộng lớn và đầy những cạm bẫy.”
Linh nghĩ một chút rồi nói: “Chúng ta hãy đến khu vực mà tôi cảm thấy nhiều năng lượng nhất. Có thể những linh hồn khác cũng đang ở đó.”
Họ bắt đầu đi qua những con đường rậm rạp, từng bước một, trong khi những cành cây như vươn ra, như muốn chặn bước họ. Không khí trở nên lạnh lẽo hơn, và một cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng Linh.
“Cẩn thận,” Tử cảnh báo, “bóng tối có thể đang theo dõi chúng ta.”
Khi họ tiếp tục đi, một tiếng thét vang lên từ phía trước. Linh và những người bạn của cô dừng lại, tim đập nhanh. “Đó là tiếng của một linh hồn,” Linh nói, nhanh chóng lao về phía âm thanh.
Họ đến một khoảng trống trong rừng, nơi một linh hồn đang bị quây quanh bởi những bóng tối mờ ảo. Cô gái có mái tóc dài, xõa rối, mặt mày hoảng loạn, ánh mắt cầu cứu. “Giúp tôi!” cô kêu lên, giọng nói đầy nỗi sợ hãi.
“Đừng sợ! Chúng tôi đến để giúp bạn!” Linh hô to, không để cho nỗi sợ hãi chiếm lấy mình.
“Tử, An! Hãy giúp tôi!” Linh ra lệnh, rồi cô tiến về phía cô gái. “Tôi là Linh. Cô là ai?”
“Tôi là Nhi,” cô gái đáp, giọng nói run rẩy. “Tôi đã bị lạc ở đây rất lâu. Bóng tối không cho tôi rời đi!”
“Chúng ta sẽ chống lại bóng tối,” An nói, đứng bên cạnh Linh. “Hãy tin tưởng vào chúng tôi.”
“Đúng vậy!” Tử thêm vào. “Chúng ta sẽ không để nó bắt được bạn.”
Bóng tối dường như hiểu được sự quyết tâm của họ, và nó bắt đầu tấn công. Linh cảm nhận được sự lạnh lẽo, nhưng cô biết mình không thể lùi bước. Cô nắm chặt tay Nhi, rồi hét lên: “Tất cả chúng ta, hãy cùng nhau!”
Họ tạo thành một vòng tròn, nâng cao tay lên và gửi sức mạnh của mình vào nhau. Linh cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, và những linh hồn khác cũng vậy. Một luồng ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ vòng tròn của họ, làm cho bóng tối xung quanh chao đảo.
“Chúng ta có thể làm được!” Linh hô lớn, ánh sáng càng lúc càng mạnh. “Hãy lấy lại sức mạnh của bạn, Nhi!”
Nhi cảm nhận được sức mạnh từ Linh và những linh hồn khác. Cô nhắm mắt lại, hình dung về những kỷ niệm đẹp, về gia đình, bạn bè và những ngày hạnh phúc. Ánh sáng từ vòng tròn càng sáng hơn, và bóng tối bắt đầu rút lui.
“Chúng ta đã đánh bại nó!” An reo lên, ánh mắt tràn đầy niềm vui.
“Cảm ơn các bạn,” Nhi nói, nước mắt lăn dài trên má. “Tôi tưởng rằng mình sẽ không bao giờ thoát được.”
“Giờ bạn đã an toàn rồi,” Linh trấn an. “Chúng ta sẽ cùng nhau tìm những linh hồn khác.”
“Nhưng… tôi không biết cách trở về,” Nhi lẩm bẩm, vẻ mặt lo lắng.
“Đừng lo lắng,” Tử nói. “Chúng ta sẽ cùng nhau tìm con đường.”
Khi nhóm của Linh tiếp tục hành trình, họ bắt đầu trò chuyện với Nhi. Cô kể về cuộc đời của mình, về cách cô đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi. “Tôi chỉ muốn gặp lại gia đình của mình,” Nhi nói, giọng đầy nỗi buồn. “Tôi không biết họ có thể cảm thấy sự mất mát của tôi không.”
“Chúng ta sẽ giúp bạn gặp lại họ,” Linh hứa. “Chúng ta sẽ tìm ra cách.”
Nhi gật đầu, nhưng trong ánh mắt của cô vẫn còn một chút hoài nghi. “Nếu bóng tối quay lại, tôi sẽ làm sao?”
“Chúng ta sẽ chiến đấu,” An nói. “Chúng ta sẽ không để nó bắt được bất kỳ ai nữa.”
“Đúng vậy,” Linh khẳng định. “Chúng ta đã đánh bại bóng tối một lần rồi, và chúng ta sẽ làm điều đó một lần nữa.”
Họ tiếp tục đi, lòng tràn đầy hy vọng. Trong tâm trí Linh, cô cảm thấy rằng họ không chỉ là những linh hồn đang tìm đường về, mà còn là một gia đình, một đội ngũ mạnh mẽ.
Cuối cùng, họ đến một khu vực có ánh sáng rực rỡ, nơi những linh hồn khác đang tụ tập. Linh cảm thấy một niềm hạnh phúc lớn lao. “Chúng ta đã đến nơi!” cô kêu lên.
“Chào mừng các bạn!” một linh hồn đứng dậy, gương mặt tươi cười. “Chúng tôi đã nghe thấy tiếng hát của các bạn! Chúng tôi đã biết rằng các bạn sẽ đến để giúp đỡ chúng tôi!”
“Chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm đường về,” Linh nói, không thể che giấu sự phấn khích. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn!”
Cả nhóm quyết tâm tiếp tục hành trình. Linh biết rằng họ còn nhiều việc phải làm, nhưng với sức mạnh của tình bạn và hy vọng, họ sẽ không bao giờ lùi bước. Mỗi linh hồn mà họ giải cứu sẽ thêm vào sức mạnh của họ, tạo nên một nguồn năng lượng không thể ngăn cản.
“Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi tất cả những linh hồn bị lạc đều được giải thoát,” Linh hứa, lòng tràn đầy quyết tâm.
Hy vọng bạn thích chương 3 này! Nếu bạn có ý tưởng nào khác hoặc cần thêm chi tiết, hãy cho tôi biết nhé!