Hành Trình Sống Sót của Lữ Bố - Chương 2
Chương 2: Cuộc Phản Bội Định Mệnh
Nhân vật:
Lữ Bố: Một võ tướng trẻ tuổi, nổi tiếng với sức mạnh phi thường và tài năng chiến đấu.
Đinh Nguyên: Quan tướng ban đầu của Lữ Bố, người đã nhận ra tài năng của ông.
Đổng Trác: Quan tướng tham vọng và tàn nhẫn, tìm cách chiêu mộ Lữ Bố.
Vương Doãn: Quan văn trong triều, người âm thầm không đồng tình với Đổng Trác.
Sau nhiều chiến công dưới trướng Đinh Nguyên, Lữ Bố trở thành một võ tướng có uy tín và được nhiều người kính nể. Tuy nhiên, cuộc sống của ông thay đổi khi gặp Đổng Trác, một quan tướng tham vọng và tàn nhẫn. Đổng Trác nhận ra tài năng của Lữ Bố và quyết định chiêu mộ ông bằng mọi cách, kể cả dùng thủ đoạn.
Một ngày nọ, khi Đổng Trác biết Lữ Bố đang ở gần khu vực ông ta quản lý, Đổng Trác quyết định tổ chức một buổi tiệc linh đình để tiếp đón và chiêu dụ Lữ Bố. Đinh Nguyên và Lữ Bố được mời đến dự.
Đổng Trác (cười lớn): “Lữ Bố, ta đã nghe danh ngươi từ lâu. Ngươi là một võ tướng tài ba. Ta muốn ngươi gia nhập dưới trướng của ta, ta sẽ cho ngươi nhiều hơn những gì Đinh Nguyên có thể cho.”
Lữ Bố (do dự): “Tướng quân Đổng Trác, tôi rất cảm kích lòng tốt của ngài, nhưng tôi đã có chủ nhân và không thể phản bội Đinh Nguyên.”
Đổng Trác (mỉm cười hiểm độc): “Ta hiểu, nhưng ngươi hãy suy nghĩ kỹ. Ta có thể cho ngươi quyền lực, danh vọng và cả chiếc ngựa Xích Thố quý hiếm. Hãy cân nhắc kỹ lời đề nghị của ta.”
Lữ Bố bị sự cám dỗ của quyền lực và vật chất làm lung lay. Đổng Trác không ngừng gửi những món quà quý giá và lời mời hấp dẫn đến Lữ Bố, khiến ông dần dần bị dao động. Trong một lần tình cờ, Vương Doãn, một quan văn trong triều, phát hiện ra kế hoạch của Đổng Trác.
Vương Doãn (thầm nghĩ): “Đổng Trác đúng là một kẻ tham vọng và tàn nhẫn. Nếu Lữ Bố gia nhập dưới trướng hắn, đất nước sẽ gặp nguy hiểm. Mình phải tìm cách cảnh báo Lữ Bố.”
Vương Doãn quyết định gặp riêng Lữ Bố để thuyết phục ông không gia nhập Đổng Trác.
Vương Doãn: “Lữ Bố, ta biết ngươi đang bị Đổng Trác chiêu dụ. Nhưng hãy cẩn thận, hắn là một kẻ tàn bạo và tham vọng. Nếu ngươi theo hắn, ngươi sẽ bị cuốn vào vòng xoáy quyền lực và bạo lực.”
Lữ Bố (bối rối): “Ta hiểu, nhưng ta không thể bỏ qua những gì Đổng Trác hứa hẹn. Ta muốn trở thành võ tướng mạnh nhất.”
Vương Doãn: “Ngươi có thể trở thành võ tướng mạnh nhất mà không cần phải phản bội Đinh Nguyên. Hãy suy nghĩ kỹ và đừng để bị cuốn vào âm mưu của Đổng Trác.”
Tuy nhiên, lòng tham và sự ham muốn quyền lực đã khiến Lữ Bố bị mờ mắt. Cuối cùng, ông quyết định phản bội Đinh Nguyên và gia nhập Đổng Trác, một quyết định mà sau này ông phải trả giá đắt.
Lữ Bố (quyết tâm): “Ta sẽ trở thành võ tướng mạnh nhất. Đây là con đường ta đã chọn.”
Đổng Trác (cười mãn nguyện): “Tốt lắm, Lữ Bố. Ngươi sẽ không hối hận vì quyết định này. Từ nay, ngươi sẽ là cánh tay đắc lực của ta.”
Trận chiến tiếp theo dưới trướng Đổng Trác, Lữ Bố đã chứng tỏ tài năng và sức mạnh của mình, nhưng ông bắt đầu cảm nhận được sự tàn bạo và tham vọng không đáy của Đổng Trác. Mỗi lần nhìn thấy Đổng Trác hành động tàn nhẫn, Lữ Bố lại cảm thấy lo lắng và không yên tâm.
Lữ Bố (thầm nghĩ): “Đổng Trác không phải là người mà ta muốn phục vụ. Ta đã sai khi phản bội Đinh Nguyên. Ta phải tìm cách thoát khỏi sự kiểm soát của hắn.”
Cuộc sống của Lữ Bố dưới trướng Đổng Trác không hề dễ dàng. Dù đã đạt được quyền lực và danh vọng, ông vẫn cảm thấy bị đè nén và lo lắng về tương lai. Ông nhận ra rằng mình đã mắc vào một cái bẫy không dễ gì thoát ra.
Lữ Bố (nhìn về phía chân trời): “Ta phải tìm cách giải thoát chính mình. Sự phản bội và tham vọng không phải là con đường duy nhất. Ta sẽ chuộc lỗi và tìm lại sự thanh thản trong tâm hồn.”
Và như vậy, Lữ Bố bắt đầu suy nghĩ về cách để thoát khỏi sự kiểm soát của Đổng Trác, chuẩn bị cho một cuộc hành trình đầy khó khăn và thử thách phía trước.