Hành Trình Sống Sót của Lữ Bố - Chương 3
Chương 3: Sự Thăng Trầm Dưới Trướng Đổng Trác
Nhân vật:
Lữ Bố: Một võ tướng trẻ tuổi, nổi tiếng với sức mạnh phi thường và tài năng chiến đấu.
Đổng Trác: Quan tướng tham vọng và tàn nhẫn, người đã chiêu mộ Lữ Bố.
Vương Doãn: Quan văn trong triều, người âm thầm không đồng tình với Đổng Trác.
Dưới sự lãnh đạo của Đổng Trác, Lữ Bố nhanh chóng chứng tỏ tài năng của mình và trở thành một trong những võ tướng đáng gờm nhất. Tuy nhiên, cuộc sống dưới trướng Đổng Trác không hề dễ dàng. Đổng Trác là một kẻ tàn nhẫn và độc đoán, không ngần ngại sử dụng mọi thủ đoạn để giữ vững quyền lực.
Đổng Trác: “Lữ Bố, ngươi phải luôn nhớ rằng ta là người đưa ngươi lên vị trí này. Hãy luôn trung thành và cẩn thận với những kẻ thù xung quanh.”
Lữ Bố (kính cẩn): “Dạ, thưa tướng quân. Tôi sẽ luôn trung thành và phục vụ ngài hết mình.”
Lữ Bố trở nên lo lắng và cảm thấy bị đè nén bởi sự tàn bạo và tham vọng của Đổng Trác. Ông nhận ra rằng mình đã mắc vào một cái bẫy không dễ gì thoát ra. Một ngày nọ, Đổng Trác tổ chức một buổi tiệc lớn để kỷ niệm chiến thắng trước một kẻ thù lớn. Lữ Bố, dù là người có công lớn, nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm về sự nguy hiểm tiềm tàng.
Đổng Trác (vui vẻ): “Lữ Bố, ngươi là chiến binh dũng mãnh nhất của ta. Hãy tận hưởng buổi tiệc này và uống mừng chiến thắng của chúng ta.”
Lữ Bố (mỉm cười gượng gạo): “Cảm ơn tướng quân. Tôi rất vinh dự được phục vụ ngài.”
Trong buổi tiệc, Vương Doãn, người luôn âm thầm không đồng tình với Đổng Trác, tiếp cận Lữ Bố. Ông biết rằng Lữ Bố đang cảm thấy bức bối và lo lắng, nên quyết định nói chuyện với ông.
Vương Doãn (nhẹ nhàng): “Lữ Bố, ta hiểu ngươi đang cảm thấy không yên tâm. Đổng Trác không phải là người đáng để ngươi trung thành. Hắn chỉ lợi dụng ngươi để củng cố quyền lực của mình.”
Lữ Bố (nhìn quanh cẩn thận): “Ta biết, nhưng ta không biết phải làm sao để thoát khỏi sự kiểm soát của hắn. Ta đã phản bội Đinh Nguyên và bây giờ ta bị mắc kẹt.”
Vương Doãn: “Ngươi vẫn có thể chuộc lỗi và tìm lại sự tự do của mình. Hãy suy nghĩ kỹ và đừng để bị cuốn vào âm mưu của Đổng Trác.”
Thời gian trôi qua, Lữ Bố ngày càng cảm thấy bị đè nén bởi sự kiểm soát và tàn bạo của Đổng Trác. Ông chứng kiến nhiều hành động tàn ác của Đổng Trác, từ việc trấn áp dân chúng đến việc thanh trừng những kẻ phản đối. Sự căm phẫn và bất mãn trong lòng Lữ Bố ngày càng lớn.
Lữ Bố (thầm nghĩ): “Đổng Trác không phải là người mà ta muốn phục vụ. Ta phải tìm cách thoát khỏi sự kiểm soát của hắn và chuộc lỗi cho những sai lầm của mình.”
Một ngày nọ, trong lúc Đổng Trác đang bận rộn với việc củng cố quyền lực, Lữ Bố quyết định thảo luận kỹ hơn với Vương Doãn về cách thoát khỏi tình trạng hiện tại.
Lữ Bố (bí mật gặp Vương Doãn): “Vương Doãn, ta đã quyết định. Ta không thể tiếp tục sống dưới sự kiểm soát của Đổng Trác. Ngươi có kế hoạch gì không?”
Vương Doãn (mỉm cười): “Ta đã chờ đợi ngày này. Ta có một kế hoạch để loại bỏ Đổng Trác và giải phóng ngươi. Nhưng ngươi phải thật sự quyết tâm và cẩn thận.”
Lữ Bố: “Ta đã sẵn sàng. Hãy cho ta biết kế hoạch của ngươi.”
Vương Doãn tiết lộ kế hoạch bí mật của mình, bao gồm việc sử dụng mỹ nhân kế để làm suy yếu Đổng Trác và khiến hắn mất cảnh giác. Ông biết rằng Điêu Thuyền, một mỹ nhân nổi tiếng với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, sẽ là chìa khóa để thực hiện kế hoạch này.
Vương Doãn: “Điêu Thuyền sẽ giúp chúng ta. Nàng ta có thể làm cho Đổng Trác mất cảnh giác và từ đó chúng ta có thể tấn công hắn một cách bất ngờ.”
Lữ Bố (do dự): “Điêu Thuyền là ai? Ta có thể tin tưởng nàng không?”
Vương Doãn: “Điêu Thuyền là một người thông minh và trung thành. Nàng đã đồng ý giúp chúng ta vì nàng cũng muốn loại bỏ Đổng Trác.”
Với kế hoạch đã được vạch ra, Lữ Bố bắt đầu chuẩn bị cho cuộc phản kháng. Ông biết rằng đây sẽ là một cuộc chiến đầy nguy hiểm và rủi ro, nhưng ông không còn lựa chọn nào khác. Ông phải chiến đấu để giải phóng chính mình và chuộc lỗi cho những hành động phản bội trước đây.
Lữ Bố (quyết tâm): “Đổng Trác, thời khắc của ngươi đã đến. Ta sẽ không còn là con rối trong tay ngươi nữa. Ta sẽ chiến đấu để tìm lại sự tự do và chuộc lỗi cho những sai lầm của mình.”
Và như vậy, Lữ Bố chuẩn bị cho cuộc chiến cuối cùng để giải thoát chính mình khỏi sự kiểm soát của Đổng Trác, với hy vọng tìm lại sự thanh thản và tự do trong tâm hồn.