Hành Trình Thời Gian của Bác Sĩ - Chương 3
Chương 3: Khám Phá Y Học Cổ Đại
Ánh nắng dần tắt, nhường chỗ cho màn đêm, nhưng tâm trạng của Alex vẫn căng thẳng. Sau cuộc đối đầu với Horus, anh biết rằng mình đang đứng giữa một cuộc chiến không chỉ để cứu chữa mà còn để bảo vệ những nô lệ mà anh đã quyết tâm giúp đỡ.
Kofi, Amara và những người nô lệ khác quây quần quanh một đống lửa nhỏ. Hơi ấm từ ngọn lửa xua tan bớt cái lạnh của đêm và tạo cảm giác ấm cúng cho những gương mặt mệt mỏi.
“Bác sĩ, chúng tôi phải làm gì bây giờ?” Kofi hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.
“Chúng ta cần tìm hiểu thêm về y học cổ đại,” Alex đáp, quyết tâm không để sự sợ hãi chiếm lĩnh. “Tôi không biết nhiều về các phương pháp chữa bệnh của người Ai Cập, nhưng tôi sẽ tìm cách.”
“Có thể chúng ta có thể tìm thấy một cuốn sách hoặc ai đó biết về y học cổ đại,” Amara gợi ý. “Chúng ta cần kiến thức để chống lại Horus.”
“Đúng vậy,” Alex gật đầu. “Nhưng trước tiên, chúng ta phải cẩn thận. Horus sẽ không dễ dàng từ bỏ.”
Sáng hôm sau, Alex cùng Kofi và Amara lén lút vào một thư viện nhỏ nằm bên trong một ngôi đền gần đó. Thư viện này chứa đựng nhiều cuốn sách, những bản khắc bằng giấy papyrus với các thông tin về y học và thảo dược. Không khí trong thư viện đầy bụi bặm, nhưng ánh sáng từ những lỗ hổng trên tường khiến mọi thứ trở nên huyền bí.
“Chúng ta phải tìm những cuốn sách liên quan đến thảo dược,” Alex nói, mắt lướt qua các kệ sách. “Có thể chúng ta sẽ tìm thấy điều gì đó hữu ích.”
Kofi nhanh chóng tìm thấy một cuốn sách có tựa đề “Thảo Dược Của Ai Cập”. Anh mở ra và chỉ vào một bức tranh về một loại cây. “Đây là cây bạch chỉ, có thể dùng để chữa sốt.”
“Đúng rồi!” Alex kêu lên, lòng phấn khích. “Chúng ta cần thu thập thật nhiều thảo dược này để có thể giúp mọi người.”
Amara cũng tham gia tìm kiếm. Cô tìm thấy một cuốn sách khác nói về các phương pháp chữa bệnh từ thời kỳ Pharaoh, trong đó có nhiều công thức và bài thuốc độc đáo.
“Có cả những bài thuốc dùng cho nô lệ!” Amara nói, sự hồi hộp trong giọng nói của cô.
Trong khi nhóm đang chăm chú tìm hiểu, một tiếng động bất ngờ khiến cả ba giật mình. Họ quay lại và thấy một người đàn ông trung niên với bộ mặt nghiêm nghị, mặc trang phục của một thầy thuốc đang đứng ở cửa.
“Các ngươi đang làm gì ở đây?” ông ta hỏi, giọng điệu đầy cảnh giác.
“Chúng tôi… chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu về y học cổ đại,” Alex nói, cố giữ bình tĩnh.
“Y học không dành cho những kẻ như các ngươi!” ông ta quát, bước tới gần. “Biến khỏi đây ngay, nếu không ta sẽ gọi lính!”
Alex cảm thấy nỗi sợ hãi trào dâng, nhưng anh không thể để những người khác phải gánh chịu. “Chúng tôi không có ý định gây rối. Chúng tôi chỉ muốn giúp đỡ những người đau ốm!”
“Ngươi có thể giúp đỡ? Hãy tự nhìn lại mình đi!” người thầy thuốc mỉm cười nhạo báng. “Ngươi sẽ không bao giờ hiểu được y học cổ đại.”
Kofi và Amara đứng bên cạnh, cảm thấy tức giận. “Chúng tôi có quyền tìm hiểu!” Amara nói với sự quyết tâm.
“Đủ rồi!” Alex hét lên, khiến người thầy thuốc dừng lại. “Chúng tôi có thể cứu chữa, và chúng tôi sẽ chứng minh điều đó!”
Ánh mắt của người thầy thuốc chuyển từ tức giận sang bất ngờ. “Ngươi dám thách thức ta?” ông ta hỏi, và Alex cảm thấy sự căng thẳng trong không khí.
“Chúng tôi không muốn gây rối. Nhưng nếu ông không cho chúng tôi cơ hội, chúng tôi sẽ không thể giúp được ai,” Alex kiên quyết.
Sau một hồi im lặng, người thầy thuốc hạ giọng. “Ta sẽ cho các ngươi một cơ hội. Nhưng nếu các ngươi thất bại, ta sẽ không đứng yên.”
“Chúng tôi sẽ không thất bại,” Alex tuyên bố, lòng dũng cảm trỗi dậy.
Người thầy thuốc đưa cho họ một số tài liệu về các loại thảo dược và các phương pháp chữa bệnh cổ đại. “Hãy nghiên cứu những điều này và xem ngươi có thể làm gì,” ông ta nói, rồi bước ra ngoài.
“Chúng ta đã có cơ hội!” Kofi phấn khích. “Hãy bắt đầu ngay bây giờ.”
Alex, Kofi và Amara cùng nhau nghiên cứu các tài liệu. Họ bắt đầu tạo ra các công thức từ thảo dược, học cách chế biến thuốc và hiểu rõ hơn về cách chữa trị cho những người nô lệ.
“Cây bạch chỉ có thể dùng để chữa sốt, nhưng còn cây bồ công anh thì sao?” Amara chỉ vào một bức tranh. “Nó cũng có thể giúp làm giảm đau và chữa lành vết thương.”
“Đúng! Chúng ta cần tìm cả hai loại cây này,” Alex nói, cảm thấy hy vọng trỗi dậy trong lòng.
Những ngày tiếp theo, nhóm của Alex làm việc không ngừng. Họ thu thập thảo dược từ khắp nơi, chế biến thuốc và chữa trị cho những nô lệ đau ốm. Ngày càng nhiều người đến nhờ giúp đỡ, và họ đều cảm thấy lòng tin đối với Alex và nhóm của anh ngày càng tăng.
“Bác sĩ, chúng ta đã cứu được rất nhiều người,” Kofi nói, gương mặt rạng rỡ.
“Tất cả là nhờ vào sự đoàn kết của chúng ta,” Alex đáp, cảm thấy tự hào về những gì họ đã đạt được.
Nhưng sự yên bình đó không kéo dài lâu. Trong một buổi chiều, khi họ đang làm việc tại khu vực chữa trị, Horus xuất hiện một lần nữa, với vẻ mặt tức giận và đầy thù hằn.
“Các ngươi lại đang làm gì?” ông ta quát, chỉ tay vào họ. “Ta đã nói rồi, các ngươi không có quyền can thiệp vào công việc của ta!”
“Chúng tôi đang cứu chữa cho những người đau ốm,” Alex đáp, không lùi bước. “Đó là điều đúng đắn.”
Horus bước tới gần, ánh mắt đe dọa. “Ngươi đang gây rối, và ta sẽ không để điều này tiếp tục!”
Alex cảm thấy nỗi lo lắng dâng lên, nhưng anh biết rằng anh không thể bỏ cuộc. “Chúng tôi sẽ không ngừng lại. Chúng tôi sẽ tiếp tục giúp đỡ những người cần chúng tôi.”
Horus cười nhạo, nhưng bên trong ông ta cũng cảm thấy một sự lo ngại. Alex đã thu hút sự chú ý của nhiều người, và lòng tin của họ đang dần chuyển từ Horus sang Alex.
“Thời gian sẽ cho thấy ai mới là người đúng,” Horus nói, rồi quay lưng bỏ đi. “Ngươi sẽ phải trả giá cho những hành động này!”
Alex nhìn theo bóng dáng của Horus, lòng quyết tâm lại một lần nữa trỗi dậy. Anh biết rằng cuộc chiến này sẽ không dễ dàng, nhưng anh cũng hiểu rằng những nô lệ này đang trông chờ vào anh. Họ cần anh, và anh sẽ không từ bỏ.