Hành Trình Thời Gian của Bác Sĩ - Chương 4
Chương 4: Những Thử Thách Đầu Tiên
Sáng hôm sau, không khí trong làng vẫn nặng nề. Mọi người đều cảm thấy lo lắng sau lời đe dọa của Horus. Alex đứng giữa nhóm nô lệ, quyết tâm không để nỗi sợ hãi làm họ chùn bước.
“Chúng ta đã có những tiến bộ đáng kể,” Alex bắt đầu, ánh mắt sáng lên. “Nhiều người đã hồi phục nhờ vào những thảo dược mà chúng ta đã dùng. Chúng ta cần tiếp tục công việc này.”
Kofi gật đầu. “Nhưng nếu Horus quay lại và gây rối, chúng ta sẽ làm gì?”
“Chúng ta sẽ phải chuẩn bị. Càng nhiều người biết về những gì chúng ta đang làm, càng khó cho Horus ngăn cản chúng ta,” Alex nói. “Chúng ta cần truyền thông điệp của mình đến nhiều người hơn.”
“Đúng vậy,” Amara thêm vào. “Có lẽ chúng ta nên tổ chức một buổi thuyết trình cho tất cả nô lệ và các bác sĩ. Điều này sẽ giúp họ hiểu rằng chúng ta không chỉ là những kẻ mạo hiểm.”
Với sự đồng thuận, họ bắt tay vào kế hoạch. Alex và nhóm nô lệ quyết định tổ chức một buổi thuyết trình vào buổi tối tại một khu vực kín đáo gần bờ sông Nile. Họ muốn thu hút càng nhiều người càng tốt.
Khi trời tối dần, ánh lửa từ những ngọn đuốc tạo ra một không gian ấm cúng, nhưng cũng đầy lo lắng. Nhiều nô lệ và thậm chí một vài bác sĩ tò mò đã đến. Alex đứng ở giữa, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào anh.
“Xin chào tất cả mọi người. Tôi là Alex, một bác sĩ đến từ một nơi xa,” anh bắt đầu, giọng nói tràn đầy tự tin. “Hôm nay, tôi muốn nói về sức khỏe và cách chúng ta có thể chữa trị cho nhau.”
Mọi người im lặng lắng nghe. Alex tiếp tục nói về những loại thảo dược mà họ đã thu thập và cách chúng có thể giúp chữa bệnh. Anh cũng chia sẻ một số câu chuyện về những bệnh nhân mà anh đã giúp hồi phục.
“Chúng ta đều có quyền được chăm sóc sức khỏe. Không ai trong chúng ta nên phải chịu đựng khi có thể chữa trị,” Alex nhấn mạnh.
Khi anh dừng lại, một người đàn ông lớn tuổi đứng dậy. “Alex, nhưng Horus sẽ không đứng yên. Ông ta sẽ cố gắng ngăn cản chúng ta.”
“Đúng, nhưng chúng ta không thể để nỗi sợ hãi cản trở những gì chúng ta đang làm. Nếu chúng ta đứng bên nhau, không ai có thể làm gì được,” Alex đáp, lòng dũng cảm và sự quyết tâm của anh như một ngọn lửa, lan tỏa sang những người xung quanh.
Amara đứng lên. “Hãy cho chúng tôi biết cách có thể giúp đỡ. Chúng ta có thể tạo thành một mạng lưới, giúp đỡ lẫn nhau và lan tỏa thông điệp của Alex!”
Bầu không khí trở nên hào hứng. Nhiều người bắt đầu gật đầu, sẵn sàng tham gia.
“Tốt lắm!” Alex nói. “Chúng ta hãy cùng nhau lên kế hoạch cho các hoạt động. Mỗi người trong chúng ta đều có một vai trò trong việc cứu chữa và bảo vệ nhau.”
Tuy nhiên, khi cuộc họp đang diễn ra sôi nổi, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở lối vào. Horus đứng đó, ánh mắt đầy đe dọa. “Các ngươi đang làm gì ở đây?” ông ta quát, giọng nói vang vọng qua không gian.
Mọi người trong hội trường đều chấn động. Alex cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhưng anh biết mình không thể lùi bước.
“Horus, chúng tôi đang nói về sức khỏe và cách chúng tôi có thể giúp đỡ nhau,” Alex nói, giữ giọng bình tĩnh.
“Giúp đỡ? Ngươi chỉ đang lan truyền sự hỗn loạn!” Horus bước vào, đôi mắt sắc lạnh của ông ta quét khắp đám đông. “Các ngươi có biết rằng việc làm này sẽ chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn không?”
“Chúng tôi không sợ ông!” Amara nói, quyết tâm đứng vững bên cạnh Alex. “Chúng tôi có quyền được sống và được chữa trị.”
“Quyền? Các ngươi không có quyền gì cả!” Horus gầm lên, khiến mọi người xung quanh cảm thấy run sợ.
“Ngài Horus, nếu ngài không tôn trọng những nô lệ này, chúng tôi sẽ không đứng yên,” một bác sĩ khác từ phía sau lên tiếng.
“Cái gì?” Horus nhìn quanh, vẻ mặt tức giận. “Ngươi dám thách thức ta?”
“Chúng tôi không còn sợ hãi. Chúng tôi sẽ không để ông ngăn cản chúng tôi giúp đỡ những người cần thiết,” Alex nói, lòng tự tin đã trở lại. “Chúng tôi đã biết cách chữa trị và sẽ tiếp tục làm như vậy.”
“Ngươi sẽ hối hận về lời nói này!” Horus đe dọa, rồi quay lưng bước đi, để lại sự căng thẳng lơ lửng trong không khí.
“Chúng ta phải cẩn thận hơn,” Kofi thì thầm với Alex khi Horus rời đi. “Ông ta sẽ không dễ dàng từ bỏ.”
“Nhưng chúng ta đã tạo ra một phong trào,” Alex nói. “Chúng ta sẽ không từ bỏ, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.”
Đêm đó, mặc dù có sự đe dọa từ Horus, lòng dũng cảm và sự quyết tâm của nhóm nô lệ ngày càng lớn. Họ bắt đầu hình thành một mạng lưới, chia sẻ thông tin và thảo dược, sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau.
Alex cảm thấy một sự kết nối mạnh mẽ giữa những người xung quanh. Anh biết rằng mình không chỉ là một bác sĩ đơn thuần, mà là một phần của một phong trào lớn hơn — một cuộc chiến cho sự sống và sự công bằng.
Dù biết rằng thử thách sẽ còn nhiều, Alex thầm nhủ rằng anh sẽ chiến đấu cho những nô lệ này. Bởi vì trong sâu thẳm trái tim mình, anh hiểu rằng cuộc chiến này không chỉ vì họ, mà còn vì tất cả những giá trị mà anh tin tưởng.