Hành Trình Thời Gian - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Của Giấc Mơ
Tiến sĩ John Smith, một nhà khoa học tài ba, luôn khao khát khám phá những bí ẩn của lịch sử. Sau nhiều năm nghiên cứu và phát triển, ông đã chế tạo thành công một cỗ máy thời gian. Cỗ máy này, mang tên “Chronos”, có khả năng đưa người sử dụng quay ngược hoặc tiến tới bất kỳ thời điểm nào trong quá khứ hoặc tương lai.
John Smith ngồi trong phòng thí nghiệm của mình, đôi mắt xanh sâu thẳm của ông lấp lánh khi nhìn vào chiếc máy thời gian mà ông vừa hoàn thành. “Chronos,” ông thầm thì, cảm thấy niềm tự hào và phấn khích tràn đầy trong lòng.
Cánh cửa phòng thí nghiệm bật mở, và người trợ lý của ông, Emily Johnson, bước vào với một tập tài liệu dày. “John, anh thật sự đã làm được rồi sao?” cô hỏi, đôi mắt ánh lên sự ngưỡng mộ.
John gật đầu, không giấu được nụ cười trên môi. “Đúng vậy, Emily. Cuối cùng thì chúng ta cũng có thể kiểm chứng những giả thuyết lịch sử mà trước đây chỉ có thể suy đoán.”
Emily bước tới gần Chronos, nhìn chăm chú vào những chi tiết phức tạp và tinh vi của cỗ máy. “Anh có chắc là nó an toàn không? Việc du hành thời gian có thể mang lại rất nhiều rủi ro.”
John đặt tay lên vai Emily, trấn an cô. “Đúng, có rủi ro, nhưng chúng ta đã tính toán kỹ lưỡng. Chronos được thiết kế với các biện pháp an toàn tiên tiến nhất. Hơn nữa, chúng ta phải chấp nhận rủi ro để đạt được những khám phá vĩ đại.”
Emily gật đầu, ánh mắt kiên định. “Em tin anh, John. Nhưng chúng ta sẽ đi đâu trước?”
John nhìn vào màn hình hiển thị trên Chronos, ánh mắt sáng lên. “Ai Cập cổ đại. Chúng ta sẽ khám phá bí ẩn về cách họ xây dựng kim tự tháp.”
Ngày hôm sau, John và Emily chuẩn bị sẵn sàng cho hành trình. Họ mặc những bộ trang phục bảo hộ đặc biệt và mang theo các thiết bị cần thiết. Chronos đã được lập trình để đưa họ về năm 2570 TCN, thời kỳ Kim tự tháp Giza đang được xây dựng.
“Chúng ta sẵn sàng chưa?” John hỏi, tay đặt trên bảng điều khiển.
Emily hít một hơi sâu, gật đầu. “Sẵn sàng.”
John bấm nút khởi động, và Chronos bắt đầu rung lên. Ánh sáng chói lòa bao phủ họ, và âm thanh như tiếng sấm rền vang. Khi ánh sáng tắt dần, họ nhận ra mình đang đứng giữa sa mạc nóng bỏng, với Kim tự tháp Giza sừng sững trước mắt.
“Chúng ta đã tới nơi,” John nói, giọng pha lẫn sự kinh ngạc và hân hoan. “Chào mừng đến với Ai Cập cổ đại.”
Họ chưa kịp định thần thì một nhóm công nhân Ai Cập, mang trên mình những bộ trang phục đơn giản và đầy bụi bặm, tiến tới. “Các người là ai?” Một người trong số họ hỏi bằng tiếng Ai Cập cổ.
John và Emily nhanh chóng sử dụng thiết bị dịch ngôn ngữ mà họ đã mang theo. “Chúng tôi đến từ một nơi xa,” John trả lời, “chúng tôi muốn học hỏi về cách các bạn xây dựng những công trình vĩ đại này.”
Người công nhân nhìn họ nghi ngờ, nhưng rồi gật đầu. “Được rồi, các người hãy theo tôi. Chúng ta sẽ gặp Imhotep, ông ta sẽ quyết định.”
Họ được dẫn đến gặp Imhotep, người được coi là kiến trúc sư chính của Kim tự tháp. Imhotep là một người đàn ông trung niên với ánh mắt sắc sảo và phong thái uy nghi.
“Chào các vị,” Imhotep nói, đôi mắt ông quét qua John và Emily. “Ta nghe nói các ngươi muốn học hỏi về cách chúng ta xây dựng những công trình này. Ta có thể biết các ngươi đến từ đâu không?”
John cúi đầu kính cẩn. “Chúng tôi đến từ một tương lai xa, muốn tìm hiểu và học hỏi từ quá khứ huy hoàng của các ngài.”
Imhotep cười khẽ. “Một câu chuyện thật kỳ lạ, nhưng ta thấy sự chân thành trong mắt các ngươi. Được, các ngươi có thể ở lại và quan sát. Nhưng hãy nhớ, mọi thông tin và công nghệ của chúng ta là bí mật.”
John và Emily gật đầu, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Họ biết rằng trước mắt họ là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng đầy hứa hẹn. Họ đã sẵn sàng để khám phá những bí ẩn của Ai Cập cổ đại và mang lại ánh sáng mới cho những câu chuyện đã tồn tại hàng nghìn năm.