Hành Trình Tìm Kiếm Bảo Tháp - Chương 2
Chương 2: Thử Thách Đầu Tiên – Nỗi Sợ Hãi
Sau khi vượt qua thử thách đầu tiên, Tôn Ngộ Không tiếp tục bước lên cây cầu rực rỡ. Bầu không khí xung quanh anh trở nên nặng nề, và một làn sương mù dày đặc bao phủ. Bất ngờ, hình ảnh thứ hai hiện lên, một bóng dáng quen thuộc mà anh không bao giờ mong muốn thấy lại.
“Ngươi thật mạnh mẽ, nhưng ngươi có thực sự sẵn sàng để hy sinh không?” Giọng nói vang lên, lạnh lùng và đầy thách thức.
“Hy sinh? Ta không bao giờ hy sinh bản thân mình!” Ngộ Không đáp, lòng tràn đầy quyết tâm. “Ta sẽ không để bất cứ ai ngăn cản mình!”
Nhưng hình ảnh của những người bạn của anh, như Đường Tăng, Trư Bát Giới và Sa Tăng, đang bị nguy hiểm xuất hiện trước mắt. Họ bị bao vây bởi những kẻ thù khổng lồ, gào thét cầu cứu.
“Tôn Ngộ Không! Cứu chúng ta!” Đường Tăng kêu lên, đôi mắt ngập tràn lo lắng.
“Tôn Ngộ Không, nếu ngươi không giúp chúng ta, chúng ta sẽ không sống sót!” Trư Bát Giới khóc lóc.
“Các ngươi…!” Ngộ Không cảm thấy tim mình thắt lại. “Tại sao lại như thế này?”
“Để cứu họ,” giọng nói tiếp tục, “ngươi phải từ bỏ sức mạnh của mình trong một khoảng thời gian. Đó là điều kiện để giúp đỡ họ.”
“Không! Ta không thể từ bỏ sức mạnh!” Ngộ Không thét lên, giọng nói của anh đầy sự giằng xé. “Sức mạnh này là tất cả đối với ta!”
“Chỉ có tình bạn và sự hy sinh mới thực sự mạnh mẽ,” giọng nói nhắc nhở. “Hãy chọn lựa, Tôn Ngộ Không!”
“Nhưng nếu ta làm điều đó, ta sẽ yếu đi! Ta không thể để họ gặp nguy hiểm!” anh phản đối, nhưng lòng anh bắt đầu dao động.
“Tôn Ngộ Không!” Đường Tăng kêu lên. “Chúng tôi cần ngươi! Hãy làm điều đúng đắn!”
Sau một hồi suy nghĩ, Tôn Ngộ Không nhìn thẳng vào những người bạn của mình. Anh biết rằng sức mạnh không chỉ nằm ở khả năng chiến đấu, mà còn ở lòng trung thành và sự hy sinh.
“Được rồi! Ta sẽ làm điều đó!” anh quyết định. “Ta sẽ từ bỏ sức mạnh của mình để cứu các ngươi!”
Ngay lập tức, sức mạnh của anh bắt đầu nhạt dần, nhưng trái tim anh tràn đầy niềm tin và tình bạn. Hình ảnh của những người bạn bắt đầu chuyển động, và những kẻ thù xung quanh họ dần tan biến.
“Cảm ơn ngươi, Tôn Ngộ Không!” Đường Tăng nói với sự biết ơn. “Chúng ta sẽ luôn bên nhau!”
Ngộ Không mỉm cười, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm. “Ta sẽ không bao giờ bỏ rơi các ngươi!”
Vượt qua thử thách thứ hai, anh tiếp tục tiến bước trên cây cầu, biết rằng tình bạn và sự hy sinh chính là sức mạnh thực sự của mình.
Hy vọng bạn thích chương này! Nếu cần thay đổi hay bổ sung gì, hãy cho mình biết nhé!