Hành Trình Tìm Kiếm Thuốc Trường Sinh - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Bắt Đầu (Tiếp Tục)
Tôn Ngộ Không đứng sừng sững trước con quái thú khổng lồ, lòng đầy quyết tâm nhưng cũng không thiếu phần lo lắng. Hắn quan sát kỹ lưỡng kẻ thù, nhận ra nó không chỉ mạnh mẽ mà còn thông minh. “Mình không thể xem thường,” hắn tự nhủ.
“Ngươi đến đây làm gì?” con quái thú gầm lên, giọng nói vang vọng như tiếng sấm. “Muốn vào rừng này phải trả giá!”
Tôn Ngộ Không biết rằng một cuộc chiến không thể tránh khỏi. “Ta không ngại đối đầu. Ta chỉ muốn tìm thuốc trường sinh để cứu một người bạn của ta!” Hắn dõng dạc tuyên bố.
Nghe thấy lý do của Tôn Ngộ Không, con quái thú dường như chần chừ. “Ngươi nghĩ rằng việc tìm kiếm thuốc dễ dàng như vậy sao? Nếu muốn có được nó, ngươi phải vượt qua ta!”
Không chờ thêm, con quái thú lao về phía Tôn Ngộ Không. Hắn né tránh và phản công bằng cách sử dụng cây gậy như ý của mình, quật mạnh vào thân quái thú. Tiếng va chạm vang lên như tiếng sét, nhưng con quái thú vẫn đứng vững. Hắn nhận ra rằng không thể đánh bại nó chỉ bằng sức mạnh.
Tôn Ngộ Không nhanh chóng chuyển sang chiến thuật thông minh hơn. Hắn lùi lại một bước, tìm cách dụ con quái thú vào một cái bẫy mà hắn đã chuẩn bị từ trước. Hắn tạo ra một ảo ảnh về một viên ngọc quý, khiến con quái thú mải mê đuổi theo.
Khi con quái thú lao vào, Tôn Ngộ Không nhanh chóng sử dụng một chiêu thức để khóa chân nó lại. “Giờ thì ta có thể nói chuyện!” Hắn nói, thở phào nhẹ nhõm khi thấy nó không thể cử động.
“Ngươi thật thông minh,” con quái thú thừa nhận, “Nhưng ngươi vẫn chưa qua được thử thách cuối cùng. Nếu muốn vào trong, ngươi phải chứng minh bản thân là người xứng đáng.”
“Thử thách gì?” Tôn Ngộ Không hỏi, cảm thấy hồi hộp.
“Ngươi phải vượt qua ba câu đố,” con quái thú đáp. “Nếu trả lời đúng, ngươi sẽ được vào. Nếu sai, ngươi sẽ mãi mãi ở lại đây!”
Tôn Ngộ Không gật đầu. “Ta đồng ý! Hãy bắt đầu!”
Con quái thú bắt đầu đưa ra câu đố đầu tiên: “Cái gì có thể làm cho người ta cảm thấy vui nhưng cũng có thể mang lại nước mắt?”
Tôn Ngộ Không nghĩ một lúc, rồi trả lời: “Đó chính là tình yêu.”
Con quái thú gật đầu, ra dấu rằng hắn đã đúng. “Câu đố thứ hai: Cái gì không thể thấy nhưng có thể cảm nhận và ảnh hưởng đến mọi thứ?”
“Đó là gió!” Tôn Ngộ Không tự tin đáp.
Câu trả lời chính xác một lần nữa khiến con quái thú phải thán phục. “Cuối cùng, câu đố thứ ba: Cái gì luôn di chuyển nhưng không bao giờ rời khỏi chỗ?”
Tôn Ngộ Không nghĩ mãi, cảm thấy bối rối. Sau một hồi suy nghĩ, hắn nhận ra: “Đó là thời gian!”
Con quái thú ngạc nhiên trước sự thông minh của Tôn Ngộ Không. “Ngươi đã vượt qua tất cả thử thách. Ta sẽ để ngươi vào trong.”
Với ánh mắt quyết tâm, Tôn Ngộ Không bước qua ngưỡng cửa, lòng tràn đầy hy vọng. Hành trình tìm kiếm thuốc trường sinh đã chính thức bắt đầu, và hắn biết rằng còn nhiều thử thách đang chờ đón. Nhưng với mỗi bước đi, hắn gần hơn với mục tiêu cứu Đường Tăng, người bạn thân yêu của mình.