Hành Trình Tơ Lụa Thời Đế Quốc Maurya - Chương 2
Chương 2: Đến Đế Quốc Maurya
Nguyễn Minh Hoàng và Chandragupta bước vào một phòng làm việc rộng lớn, nơi chứa đầy các cuộn tơ lụa và bản đồ thương mại.
Chandragupta: “Nếu ngươi thực sự muốn hiểu về tơ lụa, trước tiên ngươi phải nắm bắt được sự tinh tế trong từng sợi chỉ. Đây là sản phẩm của sự khéo léo và kỹ thuật.”
Hoàng quan sát cẩn thận các cuộn tơ lụa. Anh không thể không ngạc nhiên trước sự tỉ mỉ và tinh xảo của từng món hàng.
Hoàng: “Chúng thật tuyệt vời. Tôi đã làm việc trong ngành tơ lụa nhiều năm, nhưng chưa bao giờ thấy chất lượng như thế này.”
Chandragupta: “Ta tin rằng sự kết hợp giữa kỹ thuật cổ xưa và sự sáng tạo chính là bí quyết. Nhưng trước tiên, ngươi cần hiểu thị trường của chúng ta.”
Chandragupta mời Hoàng tham gia một buổi họp với các thương nhân và thợ dệt trong thành phố. Buổi họp diễn ra trong một phòng họp lớn, nơi mọi người tụ tập để thảo luận về các vấn đề thương mại và sản phẩm mới.
Hoàng cảm thấy choáng ngợp bởi sự bận rộn và chuyên nghiệp của cuộc họp. Các thương nhân trao đổi thông tin, đưa ra quyết định và lập kế hoạch cho các chuyến hàng sắp tới.
Chandragupta: “Hãy lắng nghe kỹ, Hoàng. Từng quyết định đều có ảnh hưởng lớn đến hoạt động của chúng ta.”
Buổi họp kết thúc, và Hoàng cùng Chandragupta trở về gian hàng của ông.
Hoàng: “Những cuộc họp này rất khác so với cách mà tôi đã từng tham gia. Tại sao thị trường ở đây lại quan trọng như vậy?”
Chandragupta: “Pataliputra là trung tâm thương mại của Đế quốc Maurya. Đây là nơi tụ họp của các thương nhân từ khắp nơi trong đế quốc và các vùng lân cận. Chúng ta không chỉ bán hàng mà còn tạo ra ảnh hưởng lớn đối với nền kinh tế và chính trị.”
Chandragupta dẫn Hoàng đến một khu chợ lớn, nơi hàng hóa được bày bán từ khắp nơi. Mọi thứ từ gia vị, đồ thủ công đến các sản phẩm tơ lụa đều có mặt.
Hoàng: “Thật tuyệt vời. Đây là cơ hội để tôi học hỏi và áp dụng những gì tôi biết.”
Chandragupta cười và vỗ vai Hoàng.
Chandragupta: “Ta tin rằng ngươi có khả năng làm được nhiều điều. Hãy bắt đầu với việc tìm hiểu quy trình sản xuất và cách mà chúng ta quản lý hàng hóa.”
Trong những tuần tiếp theo, Hoàng dành thời gian để học hỏi về quy trình sản xuất tơ lụa, từ việc nuôi tằm đến dệt tơ và bán hàng. Anh làm việc chăm chỉ và dần dần trở nên thành thạo trong công việc.
Một ngày nọ, khi Hoàng đang kiểm tra một lô hàng tơ lụa mới, một nhóm thương nhân đối thủ đến gian hàng của Chandragupta.
Thương nhân đối thủ 1: “Nghe nói có một thương nhân mới ở đây. Đúng không, Chandragupta?”
Chandragupta: “Đúng vậy. Đây là Nguyễn Minh Hoàng. Anh ấy là một người có tiềm năng lớn.”
Thương nhân đối thủ 2: “Chúng tôi nghe nói rằng anh ta có phương pháp sản xuất tơ lụa khác biệt. Điều đó có thể gây rắc rối cho chúng tôi.”
Hoàng cảm thấy căng thẳng nhưng quyết định không để điều đó ảnh hưởng đến mình.
Hoàng: “Tôi chỉ muốn học hỏi và góp phần vào sự phát triển của ngành tơ lụa ở đây.”
Chandragupta: “Nguyễn Minh Hoàng là một tài năng mới, và chúng tôi sẵn sàng hỗ trợ anh ấy.”
Nhóm thương nhân đối thủ rời đi, để lại Hoàng và Chandragupta trong trạng thái căng thẳng.
Chandragupta: “Có vẻ như chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách trong thời gian tới. Nhưng hãy nhớ rằng, sự kiên nhẫn và khéo léo sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn.”
Hoàng: “Tôi sẵn sàng. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ và chứng minh rằng tôi có thể đóng góp cho sự thành công của chúng ta.”
Chương này khép lại với việc Hoàng quyết tâm khẳng định mình và tiếp tục học hỏi để trở thành một phần không thể thiếu trong ngành tơ lụa của Đế quốc Maurya.