Hành Trình Xuyên Không Gian - Chương 7
Chương 7: Hành Tinh Thứ Ba – Nethora
Khi màn đêm buông xuống, Aridia lấp lánh dưới ánh sao, nhưng không ai trong làng có thể ngủ được. Sự lo lắng dâng trào khi mọi người chuẩn bị cho cuộc chiến sắp diễn ra. Ethan, Lyra và Alaric đứng bên nhau, quyết tâm bảo vệ quê hương.
“Chúng ta cần phải sẵn sàng để đối phó với bóng tối. Hãy phân chia các nhóm và xác định vị trí chiến đấu,” Ethan nói với sự quyết tâm.
“Chúng ta đã có thiết bị mới, nhưng bóng tối vẫn có thể rất mạnh,” Lyra nói. “Chúng ta cần phải tận dụng mọi thứ mà mình có.”
Alaric vươn tay lên, thu hút sự chú ý của dân làng. “Chúng ta sẽ không để bóng tối kiểm soát hành tinh này! Chúng ta sẽ chiến đấu bằng tất cả sức mạnh của mình!”
Khi mọi người chuẩn bị, một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo một cảm giác kỳ lạ. Một tiếng gầm từ xa vang lên, như một lời cảnh báo. “Bóng tối đang đến!” một người trong làng kêu lên.
“Lên vị trí!” Ethan hô lớn. Mọi người bắt đầu di chuyển đến các vị trí của mình, lòng họ đầy quyết tâm.
Khi bóng tối từ từ hiện ra, một con quái vật khổng lồ xuất hiện, với lớp da đen bóng và đôi mắt đỏ rực. Nó gầm lên và lao về phía làng, và bóng tối xung quanh dường như nhấn chìm mọi thứ.
“Giữ vững!” Alaric kêu lên, và ánh sáng từ thiết bị của Ethan bắt đầu chiếu sáng xung quanh. Những tia sáng rực rỡ như xua tan bóng tối, nhưng con quái vật vẫn tiến gần hơn.
Ethan nâng thiết bị lên, ánh sáng từ đó bắt đầu tỏa ra mạnh mẽ hơn. “Bắt đầu nào!” anh nói, và mọi người cùng nhau kích hoạt thiết bị. Ánh sáng lan tỏa khắp nơi, tạo ra một bức tường ánh sáng bảo vệ.
Nhưng con quái vật không dễ dàng bị đánh bại. Nó gầm gừ, vung móng vuốt sắc nhọn, tạo ra những tiếng nổ lớn khi chúng va chạm với ánh sáng.
“Chúng ta cần tập trung!” Lyra kêu lên. “Hãy hướng ánh sáng vào điểm yếu của nó!”
Ethan gật đầu, cố gắng điều chỉnh thiết bị để tạo ra một nguồn năng lượng mạnh mẽ hơn. “Hãy bắn vào những điểm sáng trên cơ thể nó!” anh chỉ dẫn.
Mọi người tập trung sức mạnh, ánh sáng dồn dập vào con quái vật. Những điểm sáng trên cơ thể nó bắt đầu lóe lên, nhưng nó vẫn đứng vững, và một cơn gió mạnh hơn từ phía nó thổi đến, khiến mọi người phải lùi lại.
“Đừng từ bỏ!” Alaric hét lên. “Chúng ta có thể đánh bại nó!”
Nhưng ngay khi họ đang cố gắng, một tiếng động khác vang lên từ phía sau. Một nhóm sinh vật khác xuất hiện, nhỏ hơn nhưng nhiều hơn. Chúng có hình dạng như những bóng ma, và ánh mắt đỏ của chúng như những ngọn lửa. “Chúng ta đã đến!” một trong số chúng hét lên.
“Những sinh vật này là gì?” Ethan hỏi, lo lắng khi thấy những bóng ma này tiến tới.
“Chúng là những sinh vật mà bóng tối đã biến đổi,” Selene giải thích. “Chúng sẽ tấn công chúng ta!”
“Chúng ta cần phải tập trung vào con quái vật lớn trước!” Lyra kêu gọi. “Nếu không, chúng ta sẽ bị vây quanh!”
Mọi người quay lại, dồn sức mạnh vào thiết bị, và ánh sáng từ thiết bị càng lúc càng mạnh mẽ. Con quái vật lớn gầm lên, nhưng ánh sáng đã gây ra tác động rõ rệt. Nó bắt đầu lùi lại, gầm rú trong cơn đau đớn.
“Giữ vững! Đừng để nó thoát!” Alaric hét lên.
Nhưng đột nhiên, một trong những bóng ma nhỏ lao tới, nhắm thẳng vào Selene. “Coi chừng!” Ethan kêu lên, và ngay lập tức, anh phóng ánh sáng về phía bóng ma. Nhưng nó quá nhanh, và Selene đã bị nó tóm lấy.
“Không!” Lyra hét lên, cảm thấy sự hoảng loạn tràn ngập. “Chúng ta không thể để họ bắt được!”
Ethan cảm thấy như mọi thứ đang tan vỡ. “Tôi sẽ cứu cô ấy!” anh hô lên, và ngay lập tức lao về phía Selene.
Trong khi đó, Alaric và Lyra vẫn tiếp tục tấn công con quái vật lớn, ánh sáng từ thiết bị dồn dập vào nó, tạo ra những tiếng nổ lớn. Nhưng Ethan không thể ngừng lo lắng về Selene.
Khi đến gần, Ethan phóng một tia sáng mạnh mẽ, đánh bay bóng ma đang giữ Selene. Cô ngã xuống đất, nhưng ngay lập tức, Ethan kéo cô dậy. “Cô ổn chứ?” anh hỏi, lòng đầy lo lắng.
“Tôi không sao. Nhưng chúng ta cần phải nhanh chóng!” Selene trả lời, và cả hai quay lại chiến đấu.
Lyra và Alaric đang chiến đấu với con quái vật lớn, nhưng ánh sáng từ thiết bị đã yếu dần. “Chúng ta cần thêm sức mạnh!” Alaric hét lên.
“Tôi sẽ cố gắng!” Ethan nói, và cùng Selene, họ cùng nhau kết hợp sức mạnh với Lyra và Alaric.
“Đến lúc rồi!” Lyra nói, và họ cùng nhau dồn hết năng lượng vào thiết bị, tạo ra một ánh sáng chói lòa hơn bao giờ hết.
Ánh sáng này bùng nổ như một cơn bão, khiến con quái vật lớn gục xuống, và những bóng ma xung quanh cũng bắt đầu tan biến. Bầu trời trên Aridia dần dần trở nên sáng rõ, và bầu không khí trong làng cũng trở nên nhẹ nhõm hơn.
“Chúng ta đã làm được!” Ethan thở phào, nhìn quanh những người đồng đội. “Nhưng chúng ta không thể lơ là. Bóng tối có thể sẽ trở lại bất cứ lúc nào.”
“Chúng ta cần phải chuẩn bị tốt hơn,” Selene nói. “Hãy tận dụng những gì mà chúng ta đã học được từ trận chiến này.”
Alaric gật đầu. “Chúng ta sẽ tiếp tục huấn luyện và phát triển công nghệ. Chúng ta không thể để bóng tối chiến thắng.”
Lyra nhìn mọi người, lòng đầy quyết tâm. “Cùng nhau, chúng ta sẽ không bao giờ từ bỏ!”
Và với tinh thần mạnh mẽ, họ bắt tay vào công việc. Cuộc chiến với bóng tối vẫn còn tiếp diễn, nhưng họ đã có sức mạnh của tình bạn và lòng dũng cảm bên cạnh nhau. Hành trình của họ chưa kết thúc, và Ethan biết rằng nhiều thách thức đang chờ đợi phía trước.